Thử nhìn sâu vào khoang tàu hơn nữa, chắc cũng thấy một vài sinh vật đang hú hí. Đúng là đồ trẻ con phải làm ông cụ non. Cái chính nằm ở sự tự điều chỉnh.
Hiện sinh hết thì còn gì là người. Nghĩ cả đến chuyện có thể một người nào đó trong giây phút trăng trối bảo bạn: Hãy hứa với ta con phải có được mảnh bằng đại học. Nhưng không hiểu một điều là tuổi trẻ không thích nhiều lời.
Bạn lại chán ghét cái sự ngồi. Còn quá nhiều điều để viết. Nên có thể thấy phần lớn loài người chưa có được đồng thời hai yếu tố nghị lực và tài năng để chơi kiểu bon chen được gọi là cạnh tranh lành mạnh đó.
Không để lãng phí, lãng quên khi chưa từng nhớ những đỉnh cao đã có. Hôm đó, bạn sốt khá cao, có lẽ thế nên bạn để sổng ra mất một giây không làm chủ được mình. Đôi lúc, bạn có một chọn lựa khác.
Bạn vẫn nhớ khung cảnh đó. Nó cũng như tình yêu thương. Như Tần Thủy Hoàng chẳng hạn.
Lúc thì với bố mẹ, lớn hơn thì với bạn bè, anh em. Cũng chẳng biết sẽ chụp không. Vậy ra là tại những lần như thế này.
Tô mỳ của bạn cũng đang nghi ngút hơi. Không khác nào nhổ nước bọt vào mặt một đứa trẻ vô tội. Cuốn sách thì vớ vẩn.
Vài hôm nay chưa nghe (mấy buổi sáng bác bận đi đưa thiếp cưới) lại đâm nhơ nhớ, chờ chờ. Rồi thì để đảm bảo cuộc sống hàng ngày được chén xương, sẽ đốt cháy cái mình đã tôn thờ và tôn thờ cái mình đã đốt cháy, sẽ viện mọi lí luận để bảo vệ, ca ngợi nó như đã từng khinh bỉ. Và khi ấy, nó làm người ta rung động nhiều hơn.
Bác không biết gì về vi tính nhưng cầm tập bản thảo trên tay hay nhét nó vào giữa một cuốn sách giáo khoa rồi gõ, khi bác hoặc bác trai hoặc chị út đến gần là gập vào, mở cửa sổ khác với nội dung học tập không phải là giải pháp an toàn. Đấy là theo qui ước của họ và đời sống bạn dính vào qui ước ấy như con muỗi trao cánh cho mạng nhện. Đó là làm cho mỗi con người đều mang sứ mệnh đó.
Và càng khao khát chứng minh cách sống mình lựa chọn là hiệu quả trong một xã hội chỉ công nhận con người bằng hiệu quả có thể trông thấy (chỉ với tầm nhận thức trung bình). Trước khi đến đây tôi đã xác định rằng không được phép xấu hổ. Hồi cháu học lớp 11, có một hôm cháu đi học xong không về nhà ngay.