Cậu cho tớ một ly nước mát là được rồi. Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Ngay từ trước khi đi nhà trẻ, hai đứa bé đã rất hào hứng với những trò nghịch ngợm khiến những người thân trong gia đình và bạn bè phải bối rối để có thể nhận ra đâu là Jones, đâu là James.
Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Một hôm, tớ giao cho cô ấy một dự án khá quy mô, phức tạp hơn hẳn những dự án cô ấy từng làm trước kia. Thật là hơn cả những gì anh mong đợi! Anh đã bận rộn đến nỗi không chú ý đến sự quan sát của sếp.
Anh chỉ thích tặng hoa cho em, thế thôi. Anh dành nhiều thời gian hơn cho từng nhân viên để đảm bảo họ hoàn toàn hiểu rõ công việc được giao. Cuối cùng, anh viết thêm vào bên dưới những dòng đã có:
- Khoan đã, - Jones vừa nói vừa giơ tay ra chặn lại. Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại. Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo.
- Hai tuần trước, tớ giao cho Jessica đảm nhận một công việc quan trọng. Sự khác biệt lớn nhất mà James tự nhận thấy ở bản thân mình đó là anh không còn phải ngồi lì trong văn phòng suốt cả ngày để giải quyết một khối lượng công việc đồ sộ, đồng thời anh đã tạo được thói quen khen tặng, động viên và lắng nghe nhân viên nhiều hơn để tìm ra những giải pháp tốt hơn cho công việc. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn.
Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. - Đây là những thắc mắc của tôi. Bận rộn với công việc mới nên thời gian đầu, họ không còn gặp nhau thường xuyên như trước nữa.
Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau.
Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. Còn ở nhà, mọi người cũng vô cùng ngạc nhiên khi nhận thấy những sự thay đổi nơi James. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ.
Dù là trước mắt hay về lâu về dài, nó đều giúp cho công việc của cậu trở nên dễ dàng và trôi chảy hơn. Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn! "À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác:
Thật là hơn cả những gì anh mong đợi! Anh đã bận rộn đến nỗi không chú ý đến sự quan sát của sếp. Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. Sự việc vỡ lở, sắp tới hẳn tớ phải tốn nhiều công sức để khắc phục hậu quả này.