Thật ra, lúc này tôi mệt mỏi. Còn quá nhiều cái bị hiểu sai về bản chất. Họ không tìm thấy đâu chừng nào chưa nhận ra cái nền giáo dục (và tự giáo dục) mà phần lớn tuổi thơ, tuổi vị thành niên và phần đời còn lại mà họ, chúng ta trải qua đều là những thiếu hụt nghiêm trọng.
Tội ác, chúng không gieo vào con người những hạnh phúc để sản sinh lòng biết ơn. Hôm sau đi thi thấy bình thường. Mình sẽ trả lời: Cảm ơn lời khen của đồng chí.
Ví dụ ngày mai, buổi sáng, vừa gắp sợi mỳ lên miệng, bác từ trong nhà đi ra vỗ vai cười: Ăn phải mời hai bác đã chứ. Thôi, cứ chiều cái dạ dày. Và nếu không muốn giật mình thì phải căng thần kinh lên mà chờ họ ném nốt chiếc giầy thứ hai.
Chưa đến tuổi để vô vi vô vị. Chúng là những kiệt tác. Gã mang trong mình sứ mệnh hồi sinh tình yêu thương và nỗi sợ tương lai để cứu rỗi loài người.
Và bi kịch đó là bài học vỡ lòng cho kẻ viết nhiều hơn mức để chơi. Nhưng bạn đã giảm nhẹ chúng bằng cách lọc những dòng suy tưởng đầy rác rưởi và thuỷ tinh vỡ qua chính chiếc màng mong manh của hồn mình. Họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Tiếng tôi nhỏ quá.
Rồi lao đầu vào sáng tác. - Ông quả là người biết lo xa. Trên lề đường là những hàng quán chộn rộn người bâu đầy.
Xin lỗi những ký ức còn bị giam trong não. Nhưng nếu quả như thế, hoá ra bạn lại là kẻ tra tấn kinh dị hơn với những màng nhĩ của nhiều người nằm ngủ giữa thành phố này. Có cô nàng nào đó đứng bên lề đường vẫy cờ trông thật giống cô nàng nào đó của tôi.
À, đấy là tôi đang nói về những người không có tâm. Cháu ở đây với các bác là cháu quí các bác, các anh chị lắm. Bà già vục đầu vào thùng rác.
Chúng trở thành một thói quen của tiềm thức, được tiềm thức lau chùi và tự động bật lên hàng ngày. Ở nhà bác cũng bán hàng suốt, vẫn chạy sang thăm bà nhưng liệu có hay bằng bác đi nghỉ về, lại đóng cửa hàng một thời gian rồi sang rủ rỉ với bà suốt ngày về chuyến đi đổi đời. Đó là một sự chuyển đổi quan trọng.
Và tôi sẽ cùng thế hệ tiếp nối phê bình và tháo gỡ. Bù lại, nó có một bàn chân hình hơi vuông, chính xác hơn là hình thang cân to bè. Và cả những điều bạn đang viết này cũng chẳng làm hao hụt hết sự cao thượng cũng như khiêm tốn của bạn.