Gaigoiq12

Chị gái nứng lồn loạn luân với em trai

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bác gái: Mua sách làm sao hết cả buổi chiều? Tôi: Im lặng. Nếu đến nước này, họ tiếp tục coi việc dắt mũi đưa đường bạn là một nghĩa vụ và trách nhiệm cao cả thì tốt hơn là bạn nên ra đi. Và họ nhìn bạn bắt vở: Không học được, mệt mỏi sao còn viết, còn đá bóng được.

    Nhưng rồi ai đó nhận ra một bọn nào đó đem bom đi giết người, đàn áp quần chúng lương thiện mà cũng bảo là hiện sinh, ta thích thế thì làm thế nào? Mà bác thì dùng toàn công thức. Họ có nghị lực, có sức chịu đựng, có những kinh nghiệm đớn đau mà thời gian và rèn luyện đã đem lại.

    Cái đêm ấy, tôi đã lao động như một người công nhân thực thụ. Tôi nghĩ, những người sáng tạo cũng cần khỏe mạnh. Chưa rõ bạn hẹp lòng hay sợ điều đó khiến bạn đánh mất sự phán xét sự vật một cách độc lập và công minh khi tính bạn còn nhiều nể nang.

    Lúc đó, liệu nó đã đủ thông minh để hiểu chưa? Liệu những năm tháng anh em, tôi đã tạo được trong nó một lòng tin về tính quân tử của mình? Khi mà tôi luôn bị hiểu lầm. Bên trái chồng sách là cái đèn bàn có công tắc tròn xoe như cái nấm không chân. Tôi chẳng cần biết tương lai để làm gì.

    Đến nơi, mẹ tôi xin lỗi ông ta. Chỉ có 5 mẹ con nhà hổ Lâm Nhi còn uyển chuyển. Hoặc là nằm đó mặc nỗi tuyệt vọng đè lấp cơn đói khát cho đến khi nào chết.

    Cháu đã đi đến một xã hội mà cháu sẽ đợi và sẽ rủ con người đến. Cũng vì sợ điều đó mà tôi muốn bình dân là một cái mặt bằng được nâng cấp hơn. Bác là bác rất không hài lòng.

    Bởi vậy, nhà văn sống được là nhờ mật độ viết dày đặc và tập trung được số tiền nhuận bút ít ỏi từ nhiều báo. Tại sao tôi cứ phải cố đấm ăn xôi ra rả về cái thiện như vậy nhỉ? Tôi có chứa nó ăm ắp trong lòng đâu. Chúng tạo thành ba điểm thẳng hàng trên một đường thẳng.

    Bỏ mặc chúng và rặn những ý nghĩ mới. Ta nhận ra ta rất dễ tính nhưng đầy bực bội trong lòng mỗi khi công việc viết dở dang bị cản trở; hoặc bị gây nhiễu trong lúc đang tập trung suy nghĩ; hoặc viết không đủ hay để thoả mãn đòi hỏi của mình (như chính những thời điểm này). Đôi lúc bạn nhận được một vài sự coi trọng về nghệ thuật.

    Mà lại nghĩ về con người. Ta không muốn đợi họ tìm đến ve vãn lúc ta đã già yếu hoặc chết nên ta phải cứu chính mình, mở rộng mình. Bạn lại muốn lưu lại.

    Mẹ: Mẹ gọi điện sang nhà bạn con, nó cũng không biết con đi đâu. Nhưng các chú, các chú tôi đang tiếp xúc, các chú đã hy sinh vì dân bao giờ chưa? Tôi nhìn người tinh lắm. Vừa đi bộ với bác bạn vừa hơi bực.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap