Trong khi đi đâu gặp cảnh vợ chồng kẻ khác sum họp, hạnh phúc họ đau xót tận đáy lòng vì nhớ bạn trăm năm, dù kẻ nầy ngày trước đối với họ có đôi lần không đặng chung thủy. Đôi khi họ hơi lố lăng trong cách ăn nói, khi họ bàn về điều xấu ta đừng rầy liền. Con chó không sủa lại cắn.
Chắc bạn để ý nhiều cháu trai trong gia đình cho sự ngủ là một sự sung sướng. Chúng ta nói cái bản chất thuần túy của nó. Đã bị xỏ mũi rồi thì đích thị là yếu đuối.
Mẹ đau khổ gần rơi lệ đưa con ra đời. Họ tìm những chiếc băng ở những nơi bóng mát, một gocù vườn thanh vắng nào đó để ngồi không. Lời khuyên đó vàng ngọc.
Thật giựt giải quán quân trong làng ăn. Chúng ta phải xét những quan điểm nầy: họ là người biết chuẩn bị cho cảnh lai sinh, biết yêu nhân loại cách thiết thực, biết vừa sống trầm mặc sâu sắc vừa hoạt động hy sinh cho tha nhân. Đọc hạnh các thánh công giáo, gương danh nhân thế giới ta thấy bao nhiêu gương người nam tỏ ra có ý chí phi thường nhất là khi ý chí ấy được đượm ơn thánh của Thượng đế.
Còn nền giáo dục bây giờ không rờ mó gì vô nội tâm của họ được. Tôi chỉ muốn nói cách chung và tự nhiên bạn trai có ý chí mạnh. Muốn thấy thiên địa đổi đời thì coi cái bếp của họ.
Bất tiện họ bẻ miệng ra bất tuyện. Điều đó lạ mà điều nầy lạ hơn: là khi người yêu gặp trai, già mồm mép chối, nói đủ thứ lý do để biện hộ và nếu thấy mình vô lý thì êm dịu rót vào tai chồng những lời mật mía thì sau cùng chinh phục lại được tình yêu. Con đẻ của tự ái, dấu hiệu của ý thức nhân cách đấy.
Con cọp thu hình trong bụi rậm họ tưởng con cọp thành chiên, chồm tới bắt. Lương tâm là trí năng đặc biệt tạo hóa phú thác cho con người để con người tự nhiên phân biệt thiện ác, phải quấy, nên hư. Nhiều thanh niên chịu ảnh hưởng của óc đánh giá con người bằng bằng cấp, nên lấy thi đậu làm lẽ sống.
Vì lẽ đó nhà giáo dục nên hướng dẫn bạn trai chọn bạn. Bắt họ ra trước công chúng nói vài tiếng: tim họ như muốn nhảy ra khỏi ngực. Là trong lãnh vực tình cảm, sau thời gian giận giữ, oán thù, tình cảm, chia tay với ai, người bạn trai để những kỷ niệm giữa mình và kẻ ấy lên meo chớ không mấy khi nhắc lại mà làm cho kẻ ấy đau lòng.
Họ ở không nhưng với cõi lòng đi xuống. Thương hại để đến thương yêu và thương yêu đến tội lỗi không xa lắm. Tình yêu của những kẻ mắc tật không khác ái tình của người lành mạnh.
Chỉ nên cấm sự mơ mộng xấu chớ vẫn phải tập bạn trai tưởng tượng vì khi thành nhân óc phán đoán, suy luận có thể lấn áp tài năng nầy của họ rất nhiều. Họ phê bình nhan sắc bạn gái. Nhưng ai đâu buồn có lý do chớ họ sầu vô lý.