Nhưng trong nghệ thuật nói thì rất cần cô đọng và làm ngắn gọn lại những lời nói của mình. Một cầu thủ đang dẫn bóng… Hình như anh muốn chuyền cho đồng đội… Không kịp rồi, một cầu thủ khác đã băng lên giành được bóng… Anh ấy di chuyển rất nhanh… qua mặt được một người, hai người… Lách bóng rất khéo… Vâng, thưa các bạn, một pha tranh bóng quyết liệt đang diễn ra… Anh ấy bị ngã. Nếu bạn hỏi phát minh vĩ đại nhất trong lịch sử là gì thì Bob sẽ trả lời ngay về sự ra đời của cái máy ảnh…
Hãy dùng từ dùng!!). Một âm thanh mà không ai có thể mô tả được: Tiếng ngáy của tôi. Không may người cao nhất trong nhóm lại là người mập nhất! Chỉ anh ấy mới với tay được tới cái lỗ, và khi đang leo lên lưng chừng thì bị kẹt cứng.
Nếu không thích thì tốt nhất đừng đi. Đáng nói là những điều ấy tất cả chúng tôi đều biết, thế mà qua cách nói của George chẳng ai thấy nhàm chán. Lúc đó chúng tôi đang học lớp chín ở trường trung học Bensonhusrt, sắp sửa tốt nghiệp đến nơi thì cả bọn lại gây ra một vụ việc kinh khủng đến mức tưởng chừng bị đuổi học.
Sau buổi lễ, tôi được mọi người khen ngợi. Do vậy, hãy nhìn khán giả khi bạn đang nói. Vì sao tôi biết? Vì nó cũng vừa mới giúp ích cho tôi.
Một âm thanh mà không ai có thể mô tả được: Tiếng ngáy của tôi. Chả là ông giám đốc của đài nói rằng ông ấy thích giọng nói của tôi, nhưng ông ta chưa hề hứa hẹn với tôi điều gì. Cho dù cuộc trò chuyện có thông thoáng cởi mở đến đâu, bạn không thể đụng ai cũng hỏi tọc mạch rằng: Lương anh bao nhiêu? Hoặc mới vừa quen một cô gái mà bạn lại cắc cớ hỏi: Cô nghĩ như thế nào về chuyện phá thai?.
Anh ấy đang quá run và hồi hộp. Quả thật đây không phải là lúc lý tưởng để bắt đầu nghề kinh doanh. Anh còn cười đùa về tật nói lắp của mình.
Bạn sẽ không bao giờ phải bất an hay hối tiếc. Họ hiểu được cảm xúc của ta như thế nào, quan tâm đến suy nghĩ của ta. Giờ khám phá ra thần tượng của mình là người vô hồn vô cảm như thế, ngay tôi đây cũng cần đến một viên thuốc an thần, đừng nói gì đến khán giả.
Thế là, lại thêm một môi trường nữa để tôi được nói! Sao bạn không bắt chước tôi nhỉ? Đặc biệt là khi bạn muốn nói chuyện hay diễn thuyết trước công chúng. Tôi nghĩ một trong những lý do giúp tôi thành công khi nói chuyện trên sóng phát thanh, hay qua màn ảnh truyền hình là việc khán thính giả cảm nhận được nỗi say mê nghề nghiệp của tôi. Bất cứ ai cũng có thể trả lời và tranh luận sau câu hỏi giả định của bạn.
Nhiệm vụ của tôi là chờ đến 9:30, tôi sẽ gạt cần điều khiển tắt sóng đài ABC, rồi nói vào micro: Đây là đài phát thanh WKAT-Miami, Miami Beach. Trong bất cứ cuộc trò chuyện nào cũng cần phải biết kiềm nén chính mình. - Này, mọi người hình như ai cũng thắc mắc Mike Tyson có được cấp giấy phép lên võ đài nữa hay không, em thì nghĩ sao?
Ngày nay đó chính là điều quan trọng nhất: An toàn. Nhưng nếu bạn hỏi ai đó một cách ngắn gọn và đơn giản là Có hay không? như vậy thì, rất có thể câu trả lời mà bạn nhận được cũng đơn giản và ngắn gọn là Không hay Có. Nhưng nó quan trọng đối với ta và ảnh hưởng trực tiếp đến những người ngồi nghe ta nói.