Chàng nghĩ về những điều mình đã đạt được: đất mới với thật nhiều nước. Gia đình tôi mấy đời đều nghèo khó, rất nhiều đêm chúng tôi đã đi ngủ với cái bụng trống không, đói cồn cào. - Anh mất trí rồi hay sao, Sid? Bộ anh điên hay sao mà lại đi làm việc như một con trâu để tạo ra cái khu đất chỉ có vài mét này nếu anh chẳng hề biết được là cây bốn lá có mọc ở đây hay không? Anh không thấy là khu rừng này rộng hàng triệu lần mảnh đất bé tí này hay sao? Anh ngu ngốc hay anh có vấn đề gì khác? Anh không hiểu được là những việc anh làm chẳng có ích gì trừ phi có một người nào đó bảo anh chính xác vị trí mà cây bốn lá sẽ mọc.
-Bốn với chẳng ba lá! - Nott nói với giọng chán chường - Ba ngày rồi thật là công cốc, ta tìm mãi mà chẳng thấy đâu. Nghe xong những lời thần Gnome nói, Sid lặng im suy nghĩ. Cả ngày hôm đó, anh lang thang khắp khu rừng với những suy nghĩ bi quan như thế.
Tôi biết cậu đang nghĩ gì, tôi đã làm cậu buồn. Ngươi không nhận ra hay sao? Merlin muốn gài bẫy tất cả các hiệp sĩ trong vương quốc. Thần Ston trú ngụ trên đỉnh của Núi Mẹ, một ngọn núi cheo leo đầy những hòn đá tảng gai góc.
Ban đêm, khu rừng thật im lặng và lạnh lẽo một cách đáng sợ, đó đây vang lên những tiếng hú, tiếng gầm gừ của những loài thú kỳ lạ, bí hiểm. Giờ thì anh chẳng có thể làm gì được nữa. Cũng vào ngày hôm đó, Sid thức dậy trễ hơn một chút so với ngày thường.
Tôi cứ luôn thắc mắc không biết chuyện gì đã xảy đến với cậu. Nott quyết định đi đến nơi mà anh chắc chắn sẽ tìm được Merlin, đó là vườn thượng uyển của hoàng cung. Bà ta là chủ của các loài cây và là cây thông thái nhất trong khu rừng này.
Năm phút nữa lại trôi qua. Ta là Ston - Mẹ của các loại đá - Bà bực bội sửa lời Sid - Chắc ngươi lại là một hiệp sĩ đang đi tìm. Chưa bao giờ chàng không trông chờ đêm tối xuống như lúc này, vừa mong sao ngày càng kéo dài, Sid tự nhủ với mình:
Ta đã làm hết sức mình cho những điều mà ta nghĩ là đúng và cần thiết. Tôi sẽ không làm ồn đâu. Cuối cùng chỉ còn lại hai hiệp sĩ mà thôi.
Tôi chẳng có ý gì cả. May mắn chính là sự kết hợp của cơ hội và sự chuẩn bị. Không chỉ có thế, sai lầm của ngươi là không đi tìm biện pháp mà luôn đi tìm lý do biện hộ, củng cố cho sự mất niềm tin của mình.
Chàng hiểu rằng biết được những điều mà người khác thật sự không biết hay không quan tâm đến có một ý nghĩa rất quan trọng. Tôi nhận thấy trong mắt cậu phảng phất một nỗi buồn lớn lắm. Sid suy nghĩ trong chốc lát, sau đó chàng nói:
Cư dân trong khu rừng này rất lười biếng. Chàng phải làm gì bây giờ? Trong bất cứ trường hợp nào chàng cũng đã cố hết sức mình. Nhưng cuối cùng khi tôi đã có thể thực hiện được ý tưởng này thì lại không còn đủ tiền nữa.