Bù lại, nó có một bàn chân hình hơi vuông, chính xác hơn là hình thang cân to bè. Bạn cũng đang tự cho mình cái quyền có thể gọi là phán xét đó. Hôm nay là thứ 2, chị út đã đỡ khá nhiều, bác trông vẫn khỏe dù mấy đêm đều ở lại viện trông chị, sáng lại về bán hàng.
Hôm trước, chị cả con bác bảo tôi: Hôm qua, em làm mẹ khóc đấy. Mấy môn khác, đôi khi chúng tạo hứng thú cho tôi. Rồi bạn nghe tiếng còi xe ngoài đường vọng vào.
Khi mà sự chịu đựng ấy khiến họ tiếp tục công cuộc dạy dỗ để bạn trở thành một thằng đàn ông mà con gái nó không coi thường. Không được, như thế người ta sẽ nói này nói nọ, ngại chết. Bán hết nội tạng, ruột gan phèo phổi.
Mưa bắt đầu rơi rầm rầm, gió gào rú. Đơn giản vì họ (tiềm ẩn) quá nhiều hoặc năng lực của họ quá lớn. Hạnh phúc với mỗi lần lấy can đảm mượn đồ dùng học tập của nàng.
Nhưng anh không quẹt diêm mà anh cứ ngồi đó. Bạn không sợ người ta chán đọc vì họ chán đọc chắc gì bằng bạn chán viết. Bao nhiêu năm bạn sống theo cách đó và bạn nhận được thông điệp của sự mệt mỏi ngập tràn các ngóc ngách mà cơ thể bạn có thể chứa được.
Còn lại, mọi thứ khá dễ hiểu nếu thực sự muốn hiểu. Bạn cũng đã khá quen với sự ngộ độc âm thanh. Các cậu không cảm ơn, các cậu lại đấu tranh vì các cậu thích thế.
Ông cụ rất phấn chấn. Ở tuổi của nó, trong thế giới hiện đại này, mà chỉ có lượng nhận thức như vậy là còn quá kém và lãng phí năng lực. Cách đây chừng một tháng, bạn và bác gái cứ đến khoảng mười giờ, sau khi đóng cửa hàng, lại đi bách bộ.
Lại về nhà bác ôn thi. Ngọn lửa nhỏ làm tôi thấy trống không. Cháu làm bác buồn lắm (bác theo lên cầu thang).
Để trẻ con bớt dần phải khóc. Chúng tôi gặp cậu ở nhà cậu và cùng đi. Nhưng phải chăng là những nỗ lực tìm kiếm đáng trân trọng? Có nhiều thời điểm mà thay vì chỉ trách những người đưa ra định nghĩa ngu dốt hoặc lừa bịp, chúng ta thử mắng loài người (biết đâu có cả chúng ta) đồng lõa và biến chúng thành định kiến.
Lúc đó bác gọi: Xuống nhà nhanh con, bố mẹ con đến. Chưa chắc rồi sự khúc chiết trong lí giải đời sống sẽ làm ra nhiều cái mới hơn so với sáng tạo thiên về bản năng và sự hồn nhiên. Hắn muốn một sự bình thản khác với tàn nhẫn, vô cảm.