Gaigoiq12

Chị chủ nhà vắng chồng và cậu sinh viên số hưởng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Chính sự hiện sinh của nó (chứ chả nhẽ là thượng đế) tạo ra cái xã hội phải có đạo đức và đủ thứ hầm bà lằng mà chúng ta đang có. Tôi muốn đâm vào đâu đó. Tẹo nữa, cái giấc mơ nó vẫn sờ sờ ra đấy hay nó mất.

    Người gác sở thú hỏi: vào trường hợp của cô, cô có ra vì mấy hạt lạc không. Sống là gì nếu không có khoái cảm. Mùi mực, cá ba chỉ nướng, rượu trắng bay thơm phức.

    Cũng chẳng ngạc nhiên lắm. Giờ đây, khi cái chú công an hay cảnh sát gì đó đèo tôi về phường trên chiếc xe của tôi. Khi năng lượng luôn ở trạng thái báo động, cái mới còn tỏ ra trơn nhẫy, thật khó nắm bắt.

    Ra trường bác khao to. Có thể bạn đang rống bậy rằng những người trong gia đình bạn luôn nhã nhặn, chu đáo với người ngoài nhưng lại đã từng lấy gia đình làm nơi trút những mệt mỏi, bực dọc. Thậm chí, có lúc tôi nghĩ biết đâu trượt tôi sẽ học nhạc, học họa hoặc đi buôn bán thơ và không thơ.

    Nó trơ trẽn và thản nhiên đến độ bạn muốn xông vào đánh nhau với nó, muốn biến thành một thứ âm thanh man rợ hơn để đè bẹp nó. Bạn hát hoặc tiếng động cơ của bạn át đi âm thanh phố phường bủa vây. Không muốn bỏ họ đi, bạn đặt mỗi chân lên một con đường.

    Tất nhiên là bạn ác theo cách mà pháp luật không sờ gáy hoặc đủ tài để khi pháp luật sờ gáy, ông chủ chó nào đó đến hót bạn ra. Mà bác ta có tin hay không chẳng phải vấn đề then chốt. Và bạn tin, những người thân (nếu không có điều gì trầm trọng bạn gây ra cho họ vì câu chuyện này và sự dối trá để viết nó), họ sẽ phải cảm ơn bạn vì quãng đời gàn dở mà họ cho rằng bạn đã và đang sống.

    Và thế là nhiều người đói quyền con người sống trong cái thiện ác ngẫu nhiên. Nhà văn lại mở mắt ra và mỉm cười: Mình đã đúng. Hãy bắt tôi, nếu có thể.

    Họ bảo: Cháu không được để râu, đến ông và các bác còn không để mà cháu lại để. Mặc dù cả cái trạng thái đào sâu vào bản chất, luôn luôn tìm tòi, âm ỉ khao khát nói ra cũng cũ; nhưng khi tự thân nó tìm ra được những bản chất có vẻ bản chất nào đó thì nó mới. - Xin ông bớt mỉa mai cho.

    Và cúi mặt mỉm cười với mình thôi. Lúc đó bạn đang dọn khăn trải bàn. Tôi lấy một cái nồi ra, xé nó tua rua tơi tả nhiều hơn, bỏ vào nồi rồi xòe diêm lên đốt.

    Nó vẫn còn hoang dã. Tiếng máy của mình đã tắt. Đầu năm, có anh công an quen thân nói nó có tên trong mười mấy đứa lọt vào sổ đen vì viết linh tinh trên mạng miếc, vi tính vi teo.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap