Các người phải băng qua mười hai ngọn đồi mới đến đó được. Đôi mắt sáng và đôn hậu của ông biểu lộ sự lắng đọng của một người trải nghiệm và ánh lên cái nhìn của một tâm hồn rất trẻ trung. Ngươi không thấy rằng tất cả lượng nước mà ta phân phối cho khu rừng Mê Hoặc là do ngấm qua lòng đất hay sao? Nước của ta không chảy thành sông hay suối, nó ngấm từ bờ hồ tới mọi ngóc ngách trong khu rừng Mê Hoặc.
Chẳng có gì ngạc nhiên khi Nott quyết định như vậy vì đó là một đặc điểm của những người tự cho là mình thiếu may mắn. Và tôi biết ông sẽ chuyển đến đúng người. và nhìn, nhìn thêm này.
Anh muốn có thêm một người nữa khẳng định những gì mà anh đã biết: rằng không có một cây bốn lá nào mọc được trong khu rừng này cả, rằng anh ta là một người không may mắn. Hãy hỏi ta điều ngươi muốn biết rồi hãy đi đi. " Vì thế Nott quyết định không tin lời của thần Gnome.
- Ai đó? Sid bừng tỉnh. Nhưng vẫn chưa có dấu hiệu gì cho thấy sự nhú mầm, khai sinh của một loài cây bốn lá hay một loại cây nào cả. Đoạn ông rút thanh kiến quý bên mình trao cho hiệp sĩ.
Và anh đã tin sự bịa đặt ác ý mà Morgana truyền qua để gây nên lòng nghi kỵ thù hận. Không ai nghĩ là sẽ tìm thấy cây bốn lá ở đấy. Suốt ngày dài, chàng đi hỏi thăm rất nhiều sinh vật kỳ lạ trong khu rừng xem ông ta sống ở đâu.
Quả thật cuộc đời đã không mang lại cho tôi nhiều may mắn, mà kết cục lại bất hạnh như thế này đây. Sid nhận thấy rằng cái mà bà thiếu lại chính là cái mà chàng đang cần: một dòng suối. Tại sao? Chàng cũng không biết nữa.
Giờ thì điều kiện đất đai đã khác rồi. May là Sid đã không trì hoãn việc tỉa bớt các nhánh cây, nếu không thì chắc là anh sẽ không còn thời gian để biết được là mình cần phải xới bỏ đá thì cây bốn lá mới có thể mọc lên được. Thế là các hiệp sĩ im lặng rời khỏi khu vườn hoàng gia.
Cây Bốn Lá thần kỳ không? - Mụ hạ giọng một cách nham hiểm. Tôi chưa bao giờ ngừng suy nghĩ về điều này. May mắn chính là sự kết hợp của cơ hội và sự chuẩn bị.
Nói xong, Bà chúa hồ biến mất trong dòng nước. Giấc mơ làm chàng vui sướng biết bao! Ngày mai Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong.
Ông ấy là Jim - cũng khoảng tuổi Max - cái tuổi sáu mươi nhưng lại có gương mặt trông thật khắc khổ bởi những năm tháng dãi dầu nắng mưa in đậm trên mái tóc đã bạc quá nửa, thế nhưng trong dáng đi của ông cũng toát lên một tư thế kiêu hãnh và đầy tự trọng. Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi. Những vấn đề của người khác thường lại là một giải pháp cho chính cháu.