Gaigoiq12

Sống chung với cô bạn thời thơ ấu

  • #1
  • #2
  • #3
  • Và con cháu bạn, lại có cảm giác muốn khạc nhổ, phá phách, rũ bỏ… Mà khi nén lại để cùng chung sống, nó cứ nôn nao cồn cào suốt cuộc đời. Để tồn tại trong một xã hội rối ren, lăn lộn kiếm sống, nuôi con, nhiều lúc họ vừa phải giấu sự bất mãn để làm mát lòng dư luận, lại vừa muốn giữ lòng kiêu hãnh cũng như sự cao quý của phẩm chất đạo đức. Và còn nhiều lí do khác.

    Rồi lại mặc cảm mình luôn cũ trong công việc sáng tạo. Mà hạnh phúc nhiều lúc chỉ đến sau khi dũng cảm nhả ra những cơn đau cay xè phổi. Xem thi đấu tốc độ cũng thích mắt.

    Lại còn những câu buồn (cười) của tiền bối: Ai nói gì thì nói nhưng phải tin vào mình. Từ chỗ bị cưa cụt, nảy lên những mầm xanh bụ bẫm và nõn nà. Nhưng sống là gì nếu chỉ biết chịu đựng nhau.

    Nếu họ hỗ trợ tốt cho nhau về vật chất và tinh thần, đời sống sẽ trở nên phong phú, hạnh phúc và phát triển đến tầm cao. Ba bố con đèo nhau về trên con đường cao tốc đông nghẹt. Mà trong đời sống thì lờ mờ thế nào nhưng thả vào câu chữ thì lại đổi màu hết sức thú vị.

    Ai dẫn đi đâu thì tôi đi… Và cứ thế cuốn đời người, cuốn đời những thế hệ tiếp theo vào những mớ rối ấy. Cả đời tôi hầu như không quay cóp và một đôi lần làm chuyện đó khiến tôi nhắc mình suốt.

    Đôi lúc, nói chuyện, mọi người bảo cái đồng hồ kêu khiếp lên được, cứ lúc lúc lại giật mình vỡ giấc. Cái nơi mà mấy tháng trước mẹ đã rủ nhưng tôi không đi. Không hút là không hút.

    Tỉnh giấc vào chừng 1 giờ. Tôi yêu và thương bác tôi. Chẳng có ai tin và chẳng biết tin ai.

    Vậy nên đừng có gieo vào tôi những trách nhiệm, nghĩa vụ hay yêu cầu về sự phong phú làm gì. Làm gì có vì cái gì ngoài bản thân. Mà cái đồng hồ ấy xoay, lắc lư trong đời sống.

    Có thể leo lên băng ghế cao hơn để nằm nhưng nóng hơn. Không biết thanh minh thế nào. Bạn mặc cái quần bò ông anh họ cho và một cái áo phông dài tay thường mang lúc đi đá bóng trời lạnh.

    Bởi không phải lúc nào cũng có thể hô to hai chữ đấu tranh một cách thật lòng. Cái đêm mà khi phóng xe trên con đường cao tốc đến nhà máy, tôi cảm thấy mình đã ngồi trên một chuyến xe du lịch và đi qua từ lúc hình như nó còn chưa mở. Hoặc hắn cảm giác mình giả dối trong những khi dùng sáng tạo nghệ thuật để phục vụ đời sống tầm thấp; cũng như những lúc cảm giác sống gượng như thế chỉ để có cơ hội đạt đến những tầm cao nghệ thuật.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap