Mà bác ta có tin hay không chẳng phải vấn đề then chốt. Sự so sánh tối nghĩa đó cũng có lí do là xu hướng tuyệt đối hóa sự lựa chọn và đòi hỏi sự hoàn hảo, dâng hiến trọn vẹn vốn có của đời sống, nghệ thuật. Tôi thôi xúc động rồi.
Lại đến lúc thay băng và họ lại lùa hết người thân bệnh nhân ra. Kiểu chơi chữ ai chả biết này đôi lúc tự nhiên đến thì dùng thôi, chưa bao giờ thử bẻ đôi từ nhân loại, bẻ ra thấy cũng hay. Bạn sẽ không trình bày nhiều.
Và thế là nhiều người đói quyền con người sống trong cái thiện ác ngẫu nhiên. Thậm chí, có lúc tôi nghĩ biết đâu trượt tôi sẽ học nhạc, học họa hoặc đi buôn bán thơ và không thơ. Vào nằm chôn mình trong suy nghĩ.
Lũ mơ đôi lúc rất xảo quyệt và gây chia rẽ vì những thông tin đâu đâu mà chúng nhặt nhạnh về. Bác nói thế thôi nhưng bác hạnh phúc vì bán được hàng. Bác không biết, buổi sáng tôi thích yên tĩnh một mình, ngồi lặng điều chỉnh cơ bắp đau nhừ, và không bị soi.
Đôi lúc, nói chuyện, mọi người bảo cái đồng hồ kêu khiếp lên được, cứ lúc lúc lại giật mình vỡ giấc. Chiều cháu mới về, em bảo cháu nằm sấp xuống, hỏi tại sao đi đâu không xin phép. Lẳng lặng về nhà bác chờ xét xử.
Hay ông định viết một câu chuyện kêu gọi người ta quyên góp cho vợ ông. Hoặc mở tủ đọc lại thì dễ lại đâm chán đời, bất mãn. Mua rau, thịt, bút chì và nhãn vở, còn 500.
Để không khóc, phải cười thôi. Nhưng như thế chưa đủ. Đi xuôi từ Thanh Xuân hướng vào Hà Đông.
Cả phụ nữ nửa, cả trẻ em nữa. Màu xanh của bể bơi. Bạn sợ sự dây dưa tình cảm để rồi ông chú cứ vô tư: Mày sang khuân cho chú cái tủ.
Có lần bạn tự hỏi hay bạn làm thế để có cớ không phải đi học. Trong một số điều tâm niệm của Phật có câu: Oan ức không cần biện bạch vì biện bạch là nhân ngã chưa xả. Đời sống họ không cần những sự kinh động.
Lần sau không thế nữa nhé. Không hẳn là ra khỏi nhà bước chân nào trước. Hơn nữa thì bọn tham nhũng cũng không phải thứ mạt hạng chỉ biết chửi bậy ngoài đường như anh ta, cô ta.