Merlin bất ngờ trước những gì nghe được. Những lời thần Gnome đã nói vẫn còn ám ảnh anh. - Chắc cậu còn nhớ cái ngày mà gia đình tôi dọn đi lúc chúng ta mới lên mười.
Vì thế Merlin sẽ thoát chết và sẽ đưa cho ta Cây Bốn Lá thần kỳ. - Nhưng ta sẽ đi gặp Merlin. - Anh bạn cũ thân mến, giờ cậu hãy kể cho tôi nghe tình cảnh của cậu bây giờ đi.
Ta đã nói với tên hiệp sĩ áo đen kia rằng: cây bốn lá không thể nào mọc lên ở nơi nào có đá được. Tôi cứ luôn thắc mắc không biết chuyện gì đã xảy đến với cậu. Chàng hiểu rằng biết được những điều mà người khác thật sự không biết hay không quan tâm đến có một ý nghĩa rất quan trọng.
Tôi đã có tất cả, có những gì mà mình hằng mong muốn và cũng đã mất tất cả. Sid còn thông minh hơn cả Morgana. Anh sẽ đi tìm Sid cùng về, nếu có bị cười vào mũi thì dẫu sao hai cũng còn đỡ hơn một.
Chàng chẳng cần phải suy nghĩ lâu cũng biết được chỗ mình cần tìm nước là ở đâu. Và việc này thì cần phải có thời gian. Thần Ston không thể nào nhìn được cười, bà cười mãi không dứt:
- Thương lượng ư? Ta chẳng muốn có bất cứ sự lương thượng nào với một phù thủy độc ác cả, đặc biệt là ngươi. Còn cần gì nữa? Các ngươi có biết là mình đang đánh thức những bông hoa ly xinh đẹp của ta không? Giờ đang là giờ ngủ trưa của chúng. Dẫu sao thì nghe câu chuyện này ông cũng có mất mát gì đâu.
Không khó khăn gì mấy Sid tìm ngay ra được khu đất đó. Sự may mắn do chúng ta tự tạo ra mới là may mắn thật sự, và nó sẽ có thể ở với chúng ta lâu dài. Cậu có biết thế nào là sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự hay không?
Anh đã làm gì sai nào? Sao anh lại thấy khổ sở đến thế? Anh tự hỏi: "Ta xứng đáng có được may mắn. Quả thật cuộc đời đã không mang lại cho tôi nhiều may mắn, mà kết cục lại bất hạnh như thế này đây. Vừa tìm kiếm để tìm ra những điều kiện của may mắn, vừa biết chia sẽ, giúp đỡ người khác sẽ khiến cho may mắn đến với bạn nhanh hơn.
Trong đoạn kết đầy bất ngờ, Good Luck tạo ra một chu trình khép kín, mang lại sự khích lệ, những hướng dẫn cách thực hiện và thật trọn vẹn với một câu chuyện đầy cuốn hút. Không một giây lãng phí, Sid liền leo lên lưng ngựa. Sid nằm đó ngắm nhìn mảnh đất nhỏ mình vừa mới vun xới.
Giọng hát của chúng sẽ giúp hút bớt nước trong hồ vào ban đêm. Anh quá bị ám ảnh bởi thực tế đó quá đến nỗi không thể nào nhìn sự việc một cách toàn diện và sáng suốt hơn. Cũng có thể Gnome nói đúng - vì ông ta chẳng có lý do gì để nói dối cả - và phủ thủy Merlin đã nói điều không có thật thì sao!