Chúng ta hình thành một số bằng ý thức của mình, số khác đến với chúng ta một cách vô thức. Xét cho cùng, nếu tôi đến gặp người đó và họ từ chối tôi thì sao? Nếu tôi ăn kiêng, chịu đói, để rồi rốt cuộc vẫn lên cân thì sao? Nếu tôi bỏ tiền ra đầu tư để rồi mất sạch vốn liếng thì sao? Vậy thì thử để làm gì? Nằm xoài dưới đất, ông cảm thấy mình sắp chết.
Nhưng theo lệ thường, người trợ lý sẽ cho anh ta uống đủ liều và để anh ngủ tiếp cho tới trưa, là lúc Ông Vua bừng dậy và cơ thể đòi dộng thêm dexedrine và tẩm cocain vào đầu bông gòn rồi hít trước khi lên sàn diễn trở lại. Với những niềm tin mà Tamadge đã diễn tả đẹp như thế, tôi bảo đảm em cũng như nhiều đứa trẻ khác trong lớp sẽ có những cơ hội để tiếp tục diễn đạt đời sống của mình bằng cách xây dựng tương lai như chúng mong ước, hơn là cái tương lai mà nhiều người lo sợ. Ngược lại, như chúng ta đã học trong cuốn sách này, mỗi quyết định và hành động của chúng ta, cho dù là nhỏ bé, vẫn dẫn tới những hậu quả sâu rộng.
Với nhiều người, nỗi sợ những mất mát thì mạnh hơn niềm ao ước được lợi. Thế nhưng tự ái của tôi không cho phép tôi thừa nhận điều này. Cuối cùng tôi tự hỏi, "Tôi phải xếp các giá trị của mình theo thứ tự ưu tiên nào để đạt được định mệnh của mình? Tôi không hỏi, "Điều nào quan trọng đối với tôi? mà là, "Các giá trị của tôi cần phải như thế nào?" Và tôi đã khai triển được một danh sách mới như sau:
Họ thường tập trung vào khía cạnh xấu nhất của tình huống và như thế nó gây ra cho họ sự sợ hãi và thất vọng. Chính vì thế mà tôi đọc sách một cách ngấu nghiến, thường xuyên dự các khóa học và nghe các băng từ. Vậy thì đâu là nguyên nhân chính của cảnh vô gia cư? Ngoài nguyên do tâm thần nói trên, các lý do thường được kể gồm việc giá nhà ở tăng trong khi thu nhập giảm, chứng nghiện rượu hay ma túy và đời sống gia đình tan vỡ.
Đôi khi chúng ta coi cảm xúc của mình như những người em họ thấp vế so với trí khôn của chúng ta và không coi chúng có giá trị gì. Dành một phút suy nghĩ về mỗi mục tiêu bạn đã viết ra trên danh sách. Nếu bạn không có một kế họach cho đời mình, thì một người khác sẽ làm điều đó.
Bạn hãy chọn lựa chúng cho kỹ, thông minh, để chúng đào sâu và làm giàu kinh nghiệm sống của bạn và của những người mà bạn thương mến. Tôi nhớ đã đọc được câu chuyện này trong cuốn tiểu sử Ben Franklin trong lúc tôi đang bận bịu với công việc tại một phòng khách sạn ở Milwaukee. Từ đó trở đi, tôi không bao giờ nếm dù chỉ một ngụm bia.
Các câu hỏi làm thay đổi các nguồn lực có sẳn nơi chúng ta. "Vì vậy các bác sĩ khôn ngoan thường rất thận trọng khi thông báo tình trạng bệnh lý cho người bệnh". Chắc hẳn là mười năm nữa sẽ đến nhanh với bạn.
Để dễ hình dung, đó là tốc độ nhanh gấp mười lần cái nháy mắt của bạn. Thay vì coi mình là những công nhân hay nhân viên vận tải, họ bắt đầu coi mình là những thợ chuyên nghiệp. Nó giống như chúng ta có một hệ thống tư pháp được thiết lập trong bộ não của chúng ta.
đơn giản là bạn sẽ tìm ra đường lối. Chúng ta không muốn cảm thấy vui vẻ trong chốc lát. Rồi Disney duyệt qua từng câu trả lời cho câu hỏi của ông.
Tiền lời phát sinh giúp bạn sử dụng số tiền đó để sinh lời tiếp theo thay cho bạn. Lúc đó bạn sẽ thấy hài lòng hay thất vọng? Vui sướng hay ray rứt? Billy Joel đã có thể tự gỡ mình ra khỏi tình trạng thất vọng bằng cách đi theo 3 quyết định mà chúng ta kiểm soát mọi lúc trong cuộc sống: điều chúng ta nhắm tới, sự vật có ý nghĩa thế nào và phải làm gì cho dù các thách đố có vẻ như hạn chế chúng ta.