Gaigoiq12

Bố dượng chết ngộp trước 2 cô con gái riêng đã trưởng thành của vợ

  • #1
  • #2
  • #3
  • - Tôi kiểm tra xem đội cứu hỏa và đội cấp cứu Miami phản ứng nhanh ra sao trước một tình huống khẩn cấp. Mọi chuyện bắt đầu vào một buổi sáng đẹp trời ngày 1/5/1957 tại đài phát thanh WAHR. Cũng không vì chỗ đẹp mà quên đi thời điểm có hợp lý không.

    Trong bất cứ cuộc trò chuyện nào cũng cần phải biết kiềm nén chính mình. Tôi luôn chú ý đến những người rụt rè, ít nói, quan sát từng phản ứng nhỏ của họ đối với đề tài đang được bình luận sôi nổi. Và rồi giây phút mà tôi mong đợi đã đến.

    Giống như ánh sáng một con đom đóm khác với một tia chớp vậy. Khi bạn trình bày một bài diễn văn trước công chúng, sự cô đọng và ngắn gọn sẽ được mọi người hoan nghênh. Họ được gọi là người hay động lòng trắc ẩn (the commiserators).

    Đầu tiên là nó phải vừa tầm cao với bạn ( nếu có giá đỡ). Điều này rất có ích, nó giúp tôi tự tin hơn và nói năng ngày một lưu loát hơn. Một cách gần gũi và chân thành, tôi đặt câu hỏi về họ, lắng nghe những suy nghĩ và tâm tư của họ.

    Không phủ nhận thực tế. Ai đó nhìn bạn như thế bạn có khó chịu không? Suy bụng ta ra bụng người mà thôi. Bạn không có tiền ư? Tôi sẽ nói miễn phí.

    Thị trưởng thành phố New York Mario Cuomo là một người giao tế giỏi. Chúng tôi đã không hoảng loạn hay bị động. Jim hơi lúng túng có vẻ không hiểu, anh ấy cám ơn lại tôi rồi ra về.

    Thay vào đó hãy nói về việc khách hàng sẽ được dùng bữa sáng với một tách cà phê đang bốc khói và một chiếc bánh xốp nướng vàng. Hãy tưởng tượng người ta sẽ cảm thấy như thế nào nếu bỗng nhiên bạn ngừng nói vì lúng túng với những bức vẽ minh họa? Khi bạn thao thao bất tuyệt với một tấm bản đồ treo ngược thì hậu quả còn tệ hại hơn! Một con người nghiêm túc chưa từng say rượu trong suốt 25 năm qua.

    Ống kính quay phim không gây cho tôi nhiều áp lực. Sam kể câu chuyện này vì hôm ấy hầu hết khán giả là những người thuộc tầng lớp lao động. Ô, thằng bạn đằng kia lâu lắm rồi mình chưa gặp, có lẽ mình qua đó một lát nhé.

    Những nhà lãnh đạo, những nhân vật quyền lực trên thương trường hay trong lĩnh vực giải trí… thường có một điểm chung là không thích nghiêm trọng hóa vấn đề, dù nó có rắc rối hay không. Tôi cảm thấy có lẽ mình đã đi đúng hướng. Vậy thì tại sao tôi không được hỏi tổng thống những câu như thế? Những gì mà khán giả của tôi thắc mắc: Tôi sẽ hỏi.

    Do vậy hãy nói về chủ đề mà bạn đã nghiên cứu kỹ lưỡng, hoặc nói về những việc bạn đã từng trải qua. Bạn có sợ thất bại khi điều khiển một cuộc họp? Shakespeare từng viết: Brutus thân yêu, cuộc họp của chúng ta dở không phải lỗi tại nó. Những khán giả Do Thái cho là vị khách này nói chuyện quá sáo, họ không thích nịnh hót như vậy.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap