Họ thuê người khác làm việc cho họ và họ bắt cả “tiền” phải làm việc cho họ. Cho dù món hàng của họ có thể là tốt nhất chăng nữa thì vẫn không ai biết bởi họ quá kiêu kỳ, không nói điều đó với bất kỳ ai. Trong trận bóng bầu dục, đó có thể là một giây lóng ngóng của đối phương trên khu vực cấm ở phần sân bạn khi chỉ còn chưa đầy một phút, cho phép đội của bạn giành chiến thắng.
Thứ ba, bạn không bao giờ biết nguyên nhân khiến bạn không hạnh phúc và giàu có. Tôi nhớ câu chuyện về một phụ nữ rán thịt chuẩn bị cho bữa tối. Không có gì sai trong câu nói đó, chỉ có điều người ta quên bảo chúng ta nên làm gì với đồng đô-la được trả ấy.
Khi túi tiền chỉ có chừng mực thì bạn sẽ không dám đưa mắt nhìn đến cuối thực đơn, vì nếu bạn làm thế, bạn sẽ vi phạm từ cấm kỵ nhất trong từ điển của giới trung lưu: giá cả! Và nếu bạn tò mò, bạn cũng sẽ không hỏi thực ra các món đó giá bao nhiêu. “Tôi có Tư Duy Triệu Phú!” Hãy đánh giá sản phẩm hay dịch vụ bạn đang chào bán (hoặc bạn có kế hoạch chào bán) theo thang điểm từ thấp (1 điểm) đến cao (10 điểm) dựa trên mức độ tin tưởng của bạn về giá trị của nó.
Luật này cho rằng: “Thu nhập của bạn tỷ lệ thuận với giá trị mà bạn bỏ ra, tùy theo tình trạng thị trường”. Người nghèo không tin rằng họ xứng đáng có một chiếc bánh ngọt, nên họ gọi món bánh rán rỗng ruột rồi cứ nhìn vào lỗ thủng đó mà thắc mắc tại sao họ “không có gì”. Chúng ta tạm dừng ở đây.
Cách ứng xử này cũng tạo cơ hội cho người khen tặng có niềm vui cho quà mà không bị ném trả lại. Và mọi việc cứ tiếp tục. Nếu bạn không thực sự toàn tâm, toàn lực, toàn chí cam kết tạo ra thịnh vượng, nhiều khả năng là bạn sẽ không bao giờ có được nó.
Tôi đọc mọi cuốn sách, nghe mọi băng đĩa, tham gia mọi khóa học có thể. Những yếu tố này rất đơn giản nhưng mang lại hiệu quả vô cùng lớn lao. Bạn phải rèn luyện để không bị ngăn cản trước bất cứ khó khăn nào.
Nếu bạn muốn nghèo khó, hãy tập trung vào việc tiêu tiền. Người nghèo tập trung vào khả năng rủi ro. Chúng sẽ là lựa chọn rất tự nhiên, tự động và hoàn toàn hợp lý đối với bạn.
Nói cách khác, tôi thà rằng mình là kẻ rất ngớ ngẩn và rất giàu có hơn là người rất tỉnh táo mà không có gì cả. Bạn được lập trình để có thu nhập ổn định hay không ổn định? Hẳn bạn đã nghe câu nói: “Đầu tiên bạn đã có, rồi bạn lại không có, sau đó bạn lại có, rồi lại không có”. Người giàu quyết tâm làm giàu.
Tôi nhớ là mình đã trả lời với tất cả sự tin tưởng: “Cháu nghĩ thế”. Cách làm này đòi hỏi bạn phải thực hiện một vài thủ tục pháp lý, nhưng nếu bạn có thêm một vài khách hàng nữa, dù chỉ làm bán thời gian, thu nhập của bạn vẫn có thể tương đương một chủ doanh nghiệp chứ không phải người làm thuê, đồng thời bạn lại được hưởng các điều khoản miễn giảm thuế dành cho chủ doanh nghiệp. Cách nghĩ tự nhiên của bạn sẽ kết trái trong thành công, giống như Donald Trump vậy.
Cách đó chắc chắn sẽ đem lại hiệu quả tích cực, nhanh chóng với chi phí rẻ hơn đáng kể. Cô không thể hoàn tất cuộc đua. Không phải là sáng suốt nếu bạn co lại và làm người khác cảm thấy không yên ổn bên bạn.