Thât bai không phải là khi bạn bị mắc nghẹn trong lúc ăn mà là khi bạn không còn dám ăn bánh rán nữa sau môt lần mắc nghẹn. Hôm nay làm sao thế không biết, cứ soạn tin nhắn rồi lại xóa đi, soạn rồi lại xóa đi, cả chục lần như thế, mình rảnh dữ vậy sao, ai thèm nhận mà nhắn? Mà dạo này đúng là mình cộc tính thật, đụng một chuyến chuyện là làm um xùm lên. Ông luôn tìm kiếm sự hoàn hảo trong kiến thức nhưng không bao giờ có thể đạt được, mặc dù ông đã làm việc và nghiên cứu cật lực cho đến những giây phút cuối cùng của đời mình.
Nhưng Ghét không biết phải đi như thế nào vì cậu chưa bao giờ đến đó. Hôm nay vui thật vui, điện thoại đang hết tiền tự nhiên có ai chuyển tiền tặng xài, đúng là như cá mắc cạn gặp nước vậy. Theo thời gian, rồi chúng tôi cũng lớn hơn và căn phòng chung của hai chị em thì dần nhỏ lại.
Nhìn ngược nhưng hãy đi xuôi là một cái nhìn đa diện, là chiếc gương soi để chúng ta tìm lại chính mình, tìm lại những giá trị đích thực trong cuộc sống. Mỗi ngày trôi qua, tay nghề của Tsugitaro càng thành thạo. Nhưng Ghét không biết phải đi như thế nào vì cậu chưa bao giờ đến đó.
Chị phải ngồi trên bàn máy suốt từ sáng đến tối để kịp tiến độ công việc. - Lưỡi tiếp lời: Đúng! Đúng! Cả tớ nữa vì khi đó tớ cũng tham gia mà! Tớ thích nhất trò đô vật không trọng tài đấy! Những lúc nhưng vậy tôi chỉ ước sao cho chị ấy mau chóng đi học xa nhà, nếu được thế thì có lẽ tôi sẽ tự do và thoải mái biết nhường nào.
Sẽ chẳng có gì đặc biết nếu không chú ý cách bà ăn, không kém gì tôi lúc này, mà không, hơn ấy chứ, cụ đưa tô lên miệng húp lấy húp để cho đến những giọt nước cuối cùng còn động trên tô, tôi có cảm giác như đã lâu lắm rồi cụ chưa được ăn một bữa ăn "thịnh soạn" như vậy. Căn phòng riêng giờ đây sao rộng đến thế, rộng đến mức tôi có cảm giác như mình đang lọt tỏm giửa một không gian đầy lạnh lẽo và trống vắng. Là sinh viên của một trường mỹ thuật, Châu Anh kiếm thêm thu nhập bằng việc làm designer freelance cho một công ty thiết kế.
Nhưng mình biết làm sao đây, mình không thể cãi lời mẹ được, mình không thể để mẹ buồn thêm nữa, cuộc đời mẹ đã có quá nhiều bất hạnh rồi. Dù chị vẫn phải mặc chiếc áo phong phanh đã cũ nát và lạnh lẽo nhưng được ngắm con thích thú trong chiếc áo mới, chị cảm thấy lòng mình ấm áp hơn bao giờ hết. Cụ ngồi đó, chỉ một mình.
Những chiếc ghế đôi nhìn ra biển, với từng đợt sóng rì rào dưới chân, mùi biển, gió biển không đâu có thể cảm nhận được rõ ràng cái “chất biển” đầy lãng mạn bằng nơi đây. “Có những cái ta THÍCH nhưng hok MUỐN, cũng có những cái ta MUỐN, mặc dù hok THÍCH. Hôm nay tự nhiên có hứng dậy sớm, ngồi viết nhật ký.
Mà nói đi cũng phải nói lại, tao thấy mày cũng có năng khiếu làm thơ lắm đó, hay mày. Mọi chuyện diễn ra hằng ngày như vậy đó, nó cứ như một cuộn film chiếu đi chiếu lại không sai một ly một tấc. Do tối hôm trước tôi không tài nào chợp mắt được vì hồi hộp, nên hôm sau tôi đã dậy trễ hơn dự tính mất 15 phút.
“Sài Gòn có những cái lạ rất quen và những cái quen rất lạ. Vì Chíp nghĩ tụi nó không đáng cho mình phải phí lời. ka… – Hùng “Năm Xị” góp vô.
Nhiều lúc nghĩ lại chuyện đó tôi thấy thật buồn cười và đáng yêu làm sao! nhất, họ luôn tìm mọi cách để tôi đẹp hơn vì tôi có ích, còn cậu,. - Đôi môi cũng tham gia: Trời, tớ thấy nhân viên muốn thăng chức nào cũng làm động tác ấy với sếp cả, không đúng đâu! Tình yêu là từ khi môi của hai người chiếc trên chiếc dưới cơ, nên phải