Tớ vẫn không thể hiểu được. Nếu có điểm nào còn vướng mắc, mọi người cởi mở bàn bạc, trao đổi với nhau cho đến khi tất cả được thông suốt. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu
Nhưng không sao cả, James đã quá chán nản trước tình trạng mỏi mệt triền miên của mình và anh sẵn sàng làm bất cứ điều gì, miễn là có thể tạo ra những kết quả khá hơn - những kết quả mà anh đã nhìn thấy từ cuộc sống của Jones. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ.
Họ mong muốn tìm ra giải pháp cho những khó khăn mà họ (hay tổ chức của họ) đang gặp phải. Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết. Và tôi đã nghe theo lời khuyên của họ.
Thật ra, đó chỉ là những điều hết sức bình thường trong cuộc sống, nhưng lại khiến gia đình họ cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Không chỉ thế, anh còn có nhiều thời gian hơn để tạo niềm vui cho gia đình. Tớ vẫn không thể hiểu được.
Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm. Thế nhưng cuộc sống vẫn luôn có những thử thách. Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn.
- Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa. Song song đó, James cũng tự tìm ra một bảng đối chiếu giúp anh dễ dàng xác định phạm vi thẩm quyền phù hợp tùy theo mức độ quan trọng của công việc cũng như kiến thức và kinh nghiệm của người được ủy quyền. Cho đến khi cả Jones và James cùng được thăng chức lên làm quản lý.
Và nhờ thế, sự việc đã không đến nỗi khó khăn thế này. - Jones ngồi thẳng lên, chuẩn bị nói tiếp. Anh biết đây là cơ hội tốt để anh tỏa sáng, nhất là khi anh tiếp cận công việc với sự nhiệt tình và niềm tin mới.
- Jack tỏ ra rất thú vị với những điều đang xảy ra. Cho hai nhà được một bữa liên hoan lớn! Cậu ta cũng đã làm rất đúng.
Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. Một buổi tối nọ, vì phải giải quyết một số công việc còn tồn đọng nên James lại một lần nữa để lỡ bữa tối cùng gia đình. - Cảm ơn ông, - James khẽ đáp.
Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. - Trở lại chuyện của tớ, hẳn tớ đã thiếu sót điều gì đó khi giao việc cho Jessica. Sự việc vỡ lở, sắp tới hẳn tớ phải tốn nhiều công sức để khắc phục hậu quả này.