Đó không phải là mục tiêu, đó là mong ước. Viết về những điều bạn đã làm, về cảm giác hiện tại của bạn, về mục tiêu và về điều bạn sẽ làm sắp tới. Bản chất của sự việc xảy đến không quan trọng bằng cách chúng ta đối phó với nó.
Sống mà không có mục tiêu như thể đi du hành mà không có đích đến. Họ nghe thấy những điều tiêu cực nhiều hơn điều tích cực. Câu chuyện về cầu Golden Gate là một thí dụ điển hình.
Tôi nhận được cái nhìn bối rối và câu hỏi tiếp theo là: Tại sao đó không phải là một mục tiêu? Tăng thêm ý nghĩa cho cuộc đời. Có những người chỉ mới nghĩ rằng họ có thể làm được nhưng họ vẫn chưa thật sự tin vào điều đó, nên những suy nghĩ đó chợt đến lại chợt đi.
Mong ước là ước mơ không rõ ràng mà ta mong nó sẽ xảy đến với ta. Trong tác phẩm nổi tiếng Giã từ vũ khí, khi nói về đại chiến thế giới lần thứ 1, Ernest Hemingway đã viết: Thế giới làm tan nát mọi người và nhiều người trở nên mạnh mẽ tại chính nơi bị đổ nát đó. Chúng ta nổi nóng, suy sụp, thất vọng, chán nản, thường chịu thua và bỏ cuộc.
Họ luôn hình dung và biết trước nơi mình sẽ đến. Đáng buồn thay, nhiều bạn trẻ cũng đang lâm vào tình trạng ấy. Tất nhiên, tôi xũng không có ý nói vui đùa hoặc thư giãn là uổng phí thời gian bởi đó chính là chìa khóa cho sự cân bằng trong cuộc sống.
Một trong những khuyết điểm lớn nhất của con người là suy nghĩ rằng họ phải làm việc, phải đi học, phải đến cửa hàng và phải làm rất nhiều việc khác nữa. * Tất cả chúng ta đều cần sự nhìn nhận và khích lệ của người khác. Hãy chú ý sự khác biệt khi nói như sau: Tôi sẽ làm việc đó vào ngày thứ Ba trong khoảng 4 đến 6 giờ chiều.
Tại sao những người đã có đầy đủ tiền bạc, quyền lực và cả địa vị vẫn không cảm thấy hạnh phúc? Câu trả lời thật đơn giản, đó là bởi vì sở hữu những thứ đó không hẳn có nghĩa là đạt được thành công. Ta có thể để điều hay, điều tốt đi vào trí óc ta bằng cách chọn lọc những gì chúng ta đã đọc và nghe thấy từ thế giới xung quanh. Sau này, Frankl viết rằng: giữa sự tàn bạo và đau đớn, điều làm cho ông bực bội và thất vọng nhất là nhìn thấy những người bạn tù cho rằng mình chẳng còn lý do và cơ hội nào để được tồn tại nữa, và rồi họ nhụt dần ý chí và chấp nhận từ bỏ cuộc sống như một sinh vật sắp vào lò sát sinh.
Khi đã là bạn bè, những lời khuyên của anh đã động viên rất nhiều cho cuộc sống của tôi. Trong một cuộc hội thảo nói về lòng tự trọng tôi thực sự ấn tượng trước bài phát biểu của Bill Honig, một trong những thuyết trình viên chính. Thế giới quảng cáo bủa vây chúng ta bằng những thông điệp mập mờ của sự không trung thực.
Chưa bao giờ chúng ta ý thức nhiều về lợi ích của việc chăm sóc thân thể như hiện nay. Cô kể rằng cô có một công việc làm bán thời gian rất tốt, kiếm được hơn 100 đô la mỗi tuần nhưng cô xài hết tất cả. Toàn bộ nội dung trong đó là những lời bào chữa cho lý do tại sao người ta nghĩ là mình không thể làm được điều này việc kia.
Thành công đích thực được xác định qua cách chúng ta đương đầu với nghịch cảnh: trốn chạy hay đối đầu, chấp nhận đầu hàng hay quyết tâm chiến thắng nó. Nguyên tắc vàng đối xử với người khác như cách chúng ta mong muốn họ đối xử với mình vẫn là lời khuyên hay nhất cho chúng ta về quan hệ con người. Được sinh ra đời và một ngày nào đó phải lìa đời đều không thuộc về sự lựa chọn của chúng ta.