Trong việc chọn một cách biểu khác hoặc chuyển hẳn sang biểu đạt cái khác. Mỗi khi bọt sóng hắt vào mặt, nàng lại tinh nghịch dụi đầu vào gáy ta, rót vào tai ta tiếng cười khúc khích và cắn mớm vào vai ta. Thủa mới lớn, tôi những tưởng tôi sẽ được quan tâm tận tình và phát triển toàn diện hơn nữa.
Không hẳn là ra khỏi nhà bước chân nào trước. Xem xong ông ta nói: 50% đỗ, 50% trượt. Cũng vì sợ điều đó mà tôi muốn bình dân là một cái mặt bằng được nâng cấp hơn.
Bây giờ con hứa với các bác và bố mẹ bật lên, học cho tốt nhé. Một khuôn mặt khá dễ mến và có vẻ quen thân từ trước. Ô, cái cảnh này bạn đã gặp ở một giấc mơ đã cũ.
Những định nghĩa có thể sai hoặc đúng, hay hoặc không hay. Và tôi lại muốn khóc vì bất lực. Nhưng trong tiềm thức, trong bản năng thường xuất hiện những cơn đói da.
Cháu bảo: Con hơn cha là nhà có phúc ạ. Sách phôtô, giấy rất dễ cháy. Dù nó làm bạn mệt thêm nhưng nó khá được việc.
Đêm qua, bạn vừa viết 35 truyện (cực) ngắn mà bây giờ chưa muốn đọc lại xem hay dở thế nào. Thêm nữa, bạn đầy những hạn chế của tuổi trẻ bị dồn nén. Đã là hội viên thì ở cả ngày cũng được, miễn là trước mười rưỡi tối, giờ đóng cửa.
Khi một khoang được lấp đầy thì hành động thiện hoặc ác sẽ xuất hiện. Chim vẫn hót, một số có lẽ ngủ trưa. Mẹ hỏi: Hay mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé.
Tôi từng (và vẫn luôn) phân vân, mặc cảm trong cảm giác lợi dụng nghệ thuật. Tự do hay không là ở mình. À, còn nếu họ thất bại thì thế hệ sau, nếu còn tồn tại, và nếu còn phải làm bài kiểm tra lịch sử, có lẽ sẽ tiếp tục lén lút mở sách giáo khoa ra và chép lại đầy những trang sử hào hùng.
Rồi bạn nghe tiếng còi xe ngoài đường vọng vào. Lúc đốt tập Mầm sống quả là tôi cũng có ý đồ cho mẹ nhìn thấy, một chút có vẻ điên rồ. Biết mua quà tặng người thân khi đi du lịch về.
- Ông cụ bảo chỉ có ngài mới hiểu được ông cụ. Hoặc họ vẫn khăng khăng là mình đúng. Một cái ngẫu nhiên không an toàn chút nào khi mà con người luôn đói khát vật chất, tinh thần.