Gaigoiq12

Thanh niên tưởng nhầm má kế là vợ yêu mình

  • #1
  • #2
  • #3
  • Kẻ không quá mê danh tiếng vô tình đứng cao hơn người khác cũng có mặc cảm không được bình thường của riêng hắn. Đa phần chúng ta đều làm thế và coi đó là sự vô lí bình thường của đời sống. Đến lúc này chúng ta sẽ đều hy vọng những người đó thiện.

    Tôi đã định viết một truyện ngắn dựa trên bối cảnh này ngay vào cái đêm đến nhà máy cùng anh em bốc hàng mây tre đan lên côngtenơ chở đi Mỹ. Vâng, lúc đó, một chú sấn đến rút chìa khóa xe của tôi và bảo: Mẹ mày, mất dạy. (So với phần đông, chú còn là một ông chú tốt bụng và nhiệt tình nữa kia).

    Mà thản bởi vì lòng cần thản. Bạn, nghĩa là người không sợ tôi và không khinh tôi. Để chỉ ra chúng ta đều khổ.

    Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang. Câu chuyện ngụ ngôn đó, không hiểu bác tôi có nhớ không. Và càng ngày càng thấy bớt dằn vặt nếu ra đi vì bạn đã nỗ lực chịu đựng trong một khoảng nào đó và ra đi là để sống cho nó có ý nghĩa hơn.

    cả đời tôi phải đóng vai không phải thiên tài đóng vai thiên tài. Nhà hiện sinh coi mỗi thời khắc là một đời sống hết mình, sống luôn ở thì hiện tại. Nó dường như là phản ứng của sự sở hữu đạo đức và sáng tạo.

    Và khi ấy, nó làm người ta rung động nhiều hơn. Coi như không có chuyện gì xảy ra. Lúc đó tôi không sợ bẩn, sợ mất lịch sự mà tôi muốn mình thật bẩn, thật ti tiện.

    Nếu bạn bị mắc lỡm ngay ở những bài lựa chọn thật ảo đầu tiên, bạn thường khó tránh khỏi lựa chọn sai. Tôi khóc vì tôi không coi thường thế hệ đi trước nhưng thất vọng vì họ. Tinh thần của ta vẫn khá thông thoáng nhưng đầy mệt mỏi, đâm ra nó hay sợ vớ sợ vẩn, biết làm sao.

    Định tung lên mạng hai cái ảnh chụp hoa sữa lúc đầu mùa nhưng máy scan hỏng. Nếu họ xoay một trăm tám mươi độ, nghĩ về bạn như vậy, bạn sẽ yên lòng hơn với việc mình đang làm. Bởi thế, anh yêu từng tiếng nói của em.

    Hơn nữa, còn một hoặc nhiều lí do khác, ngoài việc ngại đến nơi mới mà dường đã cũ trong tiềm thức. Đôi lúc khinh bỉ họ vì ánh nhìn khinh bỉ. Đây là lần thứ hai mình nghĩ về cái biển số.

    Tôi khóc cho chúng không vì thương hại mà vì nỗi cô đơn ấy không phải nỗi cô đơn bây giờ của tôi nhưng tôi cũng đã từng đi xuyên qua. Tại sao phải mệt thế nhỉ? Hóa ra trong những lựa chọn diễn đạt nội tâm, vì lười tra từ điển định nghĩa hoặc không mấy tin tưởng vào chúng (những từ nhạy cảm, chúng đã được định nghĩa chung cho cả thế giới đâu), hắn hay bị lẫn lộn giữa sáng tạo, nghệ thuật và đời sống. Bác bảo: Cháu thì làm sao vận động trí não nhiều như thế.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap