Khi hai mươi hai tuổi, một cơ hội lớn đã đến với tôi. - Nó cần nhiều ánh sáng cũng như là bóng râm vậy. Quả thật cuộc đời đã không mang lại cho tôi nhiều may mắn, mà kết cục lại bất hạnh như thế này đây.
Đúng là thật khó mà tìm được vị trí chính xác nơi Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc. Ngươi không cần sự chấp thuận của ta. Đang dò dẫm trong bóng đêm, bỗng anh cảm thấy con ngựa đen của mình dẫm chân lên một chỗ đất mềm, ẩm ướt, và trên cao các nhánh cây đã được chặt quang đãng.
Sid lên ngựa chạy thẳng đến giữa rừng. - Cậu nghĩ thế thật sao? Có thật cậu chỉ đơn giản nghĩ là tôi đã quá may mắn phải không? Tôi không thuộc loại người thích sự an nhàn.
" Nếu cậu muốn thì tôi sẽ kể cho cậu nghe câu chuyện đó. Nói xong, Bà chúa hồ biến mất trong dòng nước. Và ta tin rằng ta sẽ bằng mọi cách để tìm ra nó.
Cuối cùng chỉ còn lại hai hiệp sĩ mà thôi. Tôi chẳng có ý gì cả. - Được rồi, nếu cậu muốn thì tôi cũng công nhận rằng sự may mắn "trên trời rơi xuống" quả thật là khó hiện hữu trên đời nhưng rất ít khi nó xảy đến với chúng ta và nếu có thì cũng chẳng kéo dài được mấy.
- Ta tin rằng có một cây bốn lá sẽ mang lại may mắn vô tận cho những ai sở hữu nó như những gì ông ta nói. Các hiệp sĩ nhìn nhau. Họ tìm kiếm những người giúp họ tái khẳng định những suy nghĩ yếm thế của mình.
- Cái gì? - Nott la lên, không tin nổi những gì mình vừa nghe thấy. Đơn giản chỉ có thế mà thôi, có đúng vậy không? Ngươi mất hai ngày mới đến được đây nhưng giờ thì ngươi chỉ còn có một đêm để trở về thôi.
Điều này cũng không có gì là lạ. Chắc anh mất trí rồi. Sự khác nhau này có lẽ chẳng mấy người chú ý đến, nhưng đối với Sid thì khác.
Chân thành chúc các bạn sẽ tìm được may mắn trong cuộc sống của mình. Nott - hiệp sĩ áo đen - leo lên lưng ngựa bắt đầu một ngày mới không được lạc quan cho lắm. Bà sẽ không còn phải lo lắng về những bông hoa ly của mình nữa.
Một số khác thì không. - Ồ! Sao trước đây mình lại không nghĩ ra nhỉ? Cảm ơn Người rất nhiều! Cháu phải đi đây. Mười lăm năm gần đây tôi đã phải cố gắng hết sức để có thể sống được qua ngày.