Cấu trúc này hoạt động như một sức mạnh vô hình, hướng dẫn mọi tư tưởng, hành động, cảm nghĩ, tốt cũng như xấu, trong mọi lúc của cuộc đời. Việc lặp đi lặp lại này sẽ tạo ra nơi bạn một niềm tin chắc rằng mình có khả năng xử lý dễ dàng những thách đố như thế trong tương lai. Nhìn nhận là bạn đã thực sự vi phạm một qui luật quan trọng bạn đặt ra cho đời sống mình.
Nỗi ám ảnh kỳ diệu của bản thân tôi bắt đầu bằng những câu hỏi đơn sơ:"Làm cách nào để tôi kiểm soát trực tiếp đời mình? Hôm nay tôi có thể làm gì để biến đổi đời tôi cũng như giúp tôi và người khác hình thành vận mệnh của mình? Làm cách nào để tôi mở rộng, học hỏi, phát triển và chia sẻ sự hiểu biết của tôi với những người khác một cách thú vị và có ý nghĩa?" Nhưng những học sinh của Marva không những hiểu được những tác phẩm đó mà còn ham thích nữa. Trên đời, tôi không thấy cảm xúc nào phong phú hơn là cảm giác bạn là một con người mà những gì bạn nói và làm không chỉ thêm vào cho riêng đời sống bạn, mà còn kích thích kinh nghiệm của những người bạn quan tâm và ngay cả người mà bạn không hề biết đến.
Một khi bạn đã làm chủ được thời giờ, bạn sẽ hiểu tại sao rất nhiều người đánh giá quá cao những gì họ có thể đạt được trong một năm và đánh giá quá thấp những gì họ có thể đạt được trong 1 thập niên. Triết lý của tôi là, "Giết chết con quái vật ngay từ trong trứng nước". Tôi không hiểu tại sao, nhưng một cách nào đó tôi cảm thấy mình sẽ hạnh phúc nếu có kiến thức và chia sẽ những gì có thể làm nâng cao phẩm chất đời sống người ta và giúp họ quí mến và yêu thương tôi.
"Thưa chú Robbins, cháu không chỉ học ở cuốn sách. Tôi là một con người đam mê; tôi có phong cách hành động sôi nổi. Mỗi sáng khi thức dậy, chúng ta đặt ra cho mình những câu hỏi.
Lần này cậu bé nhìn sâu trong mắt Brown với một niềm đam mê mãnh liệt khiến Brown có thể cảm thấy được và cậu nói, "Chú Brown, một ngày nào đó cháu sẽ phá mọi kỷ lục của chú cho mà coi!" Yếu tố thứ hai tạo khác biệt giũa người thành đạt và người thất bại, đó là người thành đạt thì lạc quan, còn người thất bại thì bi quan và tin rằng vấn đề của mình là toàn diện. Bài học này nơi mỗi người mỗi khác và vì thế lối ứng xử của chúng ta cũng khác nhau.
Điều đáng buồn là phần lớn chúng ta không bao giờ đánh thức hệ thống này để nó hoạt động. Hãy tự hỏi,"Có điều gì tốt ở đây không? Tôi có thể học được gì ở đây?" sự"thất bại" này có thể che đậy một món quà vô giá nếu bạn biết sử dụng nó để có những quyết định tốt hơn trong tương lai. Hành động khác nhau tạo kết quả khác nhau.
Vì thế, trong khi bạn đang thanh lọc đầu óc mình khỏi những thói quen cũ, bạn cần tăng cường nó bằng việc không ngừng đọc lấy những điều mới. Thế nhưng, bạn đã có bao giờ kinh nghiệm rằng một việc bạn cứ trì hoãn hết ngày này sang ngày khác, bỗng dưng bạn cảm thấy ép buộc phải làm, phải làm xong không? Chuyện gì đã xảy ra? Lúc đó bạn đã thay đổi cách đánh giá của bạn về cái khổ và cái sướng. Cách để tiến bộ trong đời sống là học hỏi gương mẫu đời sống của những người đã thành đạt.
"Điều quan trọng nhất bà Collins dạy cháu là xã hội có thể dự báo, nhưng chỉ có cá nhân cháu sẽ xác định số phận cho mình!" Nhiều khi việc thực hiện một quyết tâm thì dễ hơn là làm một quyết định, vì thế bạn hãy quyết định một cách thông minh, nhưng phải quyết định nhanh. Hãy nhớ rằng mọi cảm xúc đều đến với bạn qua thân thể bạn.
Và bạn có thể tưởng tượng ra đây là một công việc khá hấp dẫn. Là người, chúng ta thường xuyên suy nghĩ và nói bằng ẩn dụ. Nhưng đàng sau tất cả những lý do đó là các hệ niềm tin.
Với các công ty cũng thế. Nhiều người đã đạt tới cực điểm của đau khổ buộc họ phải có thay đổi và họ thậm chí cũng đã cắt đứt được thói quen tiêu cực cũ. Mẹ Teresa thì ngược lại.