Một cái Dream khoảng mười bảy triệu. Cuốn sách thì vớ vẩn. Bạn đo lường, phân tích cảm xúc của mình.
Tôi thường lấy cái tên của bộ phim chưa từng xem đó để đùa với thằng em. Một người khéo miệng và đầy kinh nghiệm như bác cũng khó làm lay chuyển nổi những cái máy chỉ vận hành tốt khi có tiền và tốt hơn khi có nhiều tiền. Lại cái đồng hồ báo thức đây.
Người bảo đời là bể khổ. Ngồi chuyện trò một lúc, ông anh bảo cho nóng hơn nhé. Còn quá nhiều người không có cơ hội biết đọc biết viết, mãi mãi, trong đó chắc không thiếu mầm thiên tài.
Ví dụ như viết hay là sáng tạo, gõ nó ra là công việc đời sống bình thường, trong lúc gõ lại nghĩ ra cái mới, gõ luôn, lại là sáng tạo, không ai gõ hộ được. Ông nhắm mắt lại, thấy khuôn mặt vợ, và tự nhủ: Người ta vẫn phải sống khi trên đời còn có người để thương yêu. Bác gái nghe lục đục, hỏi: Làm gì thế con? Học ạ.
Ta viết không phải không có mục đích kiếm ba cái đó. Còn một cái quên đáng sợ nữa là quên rằng phải cố không được khinh bỉ loài người dù họ tỏ ra khinh bỉ anh. Đúng vào lúc họ cần một niềm tin.
Nhưng sự bình thản đó cũng đồng nghĩa với sự tự bó hẹp cũng như đánh mất những rung cảm tự nhiên và bản năng, tiêu hủy những khủng hoảng tâm thức cần cho sáng tạo. Môn Lí và Hóa ban đầu tôi học tốt. Kiếm tiền cuối cùng cũng để làm gì.
Cơ sở lí luận này có thể tạo nên một xu thế đi hoang không? Thực tế, nó đã xảy ra đầy rẫy và có thể thấy nguy cơ lớn hơn trong nạn chảy máu chất xám. Tôi bảo: Vì biết mày về phe anh anh mới làm thế, không thì đố ai biết. Ông có thể yên tâm rằng, tôi sẽ đền bù xứng đáng để ông và vợ ông có thể sống an nhàn đến đầu bạc răng long.
Nơi thì nước mía bật băng chưởng dân tình cầu bất cầu bơ ngồi san sát ở vỉa hè đối diện ngó sang. Tiếng tít tít vẫn va đập vào não bộ cũng tiếng còi xe triền miên. Khi đã bước vào nền thể thao chuyên nghiệp của nước nhà hay bất cứ đâu mà muốn khẳng định tài năng thì nó cũng phải cứng cáp và cạnh tranh gay gắt.
Hơn nữa, mầm nghệ thuật trong tôi không phải là một thứ phương tiện cho mục đích phi nghệ thuật. Mọi người bắt đầu thấy cần xích lại gần nhau và biết tận hưởng cuộc sống. Đừng ví ta với sự chung chung của số đông.
Và như thế, em hiện hữu. Ông nhắm mắt lại, thấy khuôn mặt vợ, và tự nhủ: Người ta vẫn phải sống khi trên đời còn có người để thương yêu. Nhưng mẹ ơi, luật không được chia đều.