Gaigoiq12

đưa cô học trò cũ vào nhà nghỉ sau lần gặp mặt uống say

  • #1
  • #2
  • #3
  • Biết đâu cứ phải thấy những cái chết, những bi kịch họ mới chịu công nhận thật lòng một điều đơn giản có từ ngàn năm nay: Không thể ép tâm hồn mặc quần áo theo cỡ của một tâm hồn khác. Người bảo đời là một bát sơri. Vì sự mệt mỏi vì những nỗi lo của họ.

    Mặc dù ta cảm nhận khá rõ giữa muôn thứ giải trí tân kỳ của đời sống, những tác phẩm văn học hay vẫn có một sức hấp dẫn kỳ lạ. Có lẽ là phim hình sự. Và trước lúc tôi đi ngủ, đi học thường không quên tung một cái thòng lọng yêu thương tròng theo:

    Sẽ mệt và bức bối khi muốn giữ mình lành mạnh trong môi trường bên cạnh những đồng đội có vẻ tử tế, cũng có không ít những thằng đồng lứa hoặc lớn hơn chỉ biết ăn, tập, chửi bậy, chơi bẩn và cưa gái. Bố bao giờ cũng thế, trong những món vật chất, bố luôn chọn phần dở nhất. Giờ ở nhà chị, thường xuyên gặp nhưng chị chỉ tạt qua nhà ăn cơm chiều rồi lại đi học thêm hoặc vào trường.

    Câu chuyện ngụ ngôn đó, không hiểu bác tôi có nhớ không. Rau còn già, thịt còn dai nữa chứ. Họ sống đầy toan tính nhưng lại bỏ rơi vận mệnh chung hết sức tự nhiên.

    Hơn thế, tôi thương nó… Những dòng suy tưởng ấy chắc chảy tràn trong bác. Tin hay không rồi bác ta cũng giải mình đến đồn công an nơi gần nhất. Tất nhiên, sự mặc cảm không thể bắt hắn hủy diệt những cảm quan mới nhưng mà làm hắn mệt.

    Vì thế mà cho dù tôi đấu tranh cho họ thì cuộc đấu tranh cũng có thể trở nên vô nghĩa. Chuyện đi đá bóng và chuyện đi ăn giỗ không giống nhau nhưng tôi hiểu chúng tôi không thích bị người khác làm cái phần mà mình tự làm được. Cái mà là một người thì đứng ở vị trí nào cũng có quyền nói.

    Hắn không thể tự tha thứ cho mình. Tôi ngồi đây, chẳng làm gì cả, chẳng bán mua gì cả, tôi đợi cô tôi. Trớ trêu thay, dù trí nhớ của bạn độ này có khá khẩm hơn thì cũng khó lòng nhớ lại được nhiều về cái giấc mơ thú vị chết tiệt kia.

    Tôi khóc vì tôi thích yên ổn chứ đâu muốn đấu tranh. Chỉ vòng vo luẩn quẩn thế thôi, là đời. Dù ước mơ có vẻ rõ rệt nhất của bạn là làm một cầu thủ bóng đá.

    Mọi người có thể nghĩ tôi bị tai nạn hoặc làm gì dại dột. Có nó thì đau nhưng không có nó thì bạn lại trở thành vô cảm thật rồi. Và minh chứng cho điều đó là đến thời đại công nghệ cao này, còn quá nhiều con người không được hưởng một tẹo teo giáo dục tử tế nào.

    Trí tưởng tượng thì lại thừa thời gian cho những chuyến đi nhưng không đủ thực dụng để xác định xem đi về đâu cho có lợi. Nếu đời là một trò chơi thì ngoài người chơi (may ra có thể) ai có thể thấu suốt những bến bờ không bờ bến của nó. Dường trong mẹ luôn có khao khát về danh tiếng, với công việc mẹ lại đầy trách nhiệm nên mẹ luôn phải cố quá sức mình.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap