"Nhận được thư của tôi, ông ta lại nhà tôi liền, theo sau có người thư ký. Và những chương trình phát thanh của chúng tôi từ hồi đó tới nay đã cho chúng tôi một địa vị cao hơn những hãng khác. Nói chung thì loài người sống mà bỏ phí ít nhiều khả năng lắm.
Những lời khuyến khích của bà thay đổi hẳn đời đứa nhỏ. Mà chính nụ cười quyến rũ của ông lại là khả năng khả ái nhất. Một người bán xe hơi cũ theo học lớp giảng của tôi, cũng dùng phương pháp đó để bán một chiếc xe hơi cho một mối hàng người xứ Tô Cách Lan.
Đó là quy tắc thứ 9. Cũng như hết thảy những người dẫn đạo quần chúng, ông biết rằng cách thần diệu nhất để chiếm lòng người là bàn tới vấn đề mà người đó thường ấp ủ trong lòng. Đó là quy tắc thứ chín.
Tôi không có gì để chữa lỗi hết. Bà chẳng hoàn toàn chút nào. Trong khi củi cháy lách tách trong lò sưởi, người ta mời tôi đánh bài bridge.
Ghế xấu, chỉ đáng giá một đồng một chiếc, nhưng ông Eastman là người đã kiếm được cả trăm triệu bạc vinh hạnh khoe những chiếc ghế đó lắm, vì chính tay ông đã sơn nó. Vậy mà ông nói: "Tôi sẽ đổi hết cả tài nghệ, tác phẩm của tôi để được cái êm đềm biết rằng, tại một nơi nào đó, có một người đàn bà lo âu vì tôi về trễ bữa". Vậy mà tôi thấy tôi liên kết mật thiết với anh em, vì, tuy đại diện cho chủ nhân, nhưng tôi còn thay mặt tất cả những người làm công nữa".
Bà đòi có nhiều vàng, sống một cuộc đời sang trọng, còn ông thì cho giàu có là một tội lỗi. Tôi vui vẻ và thẳng thắn nhận ngay như vậy. Bí quyết của ông ư? Giản dị lắm.
Hai trăm năm trước, những người giàu có thường biếu tiền cho các văn sĩ để được thấy tên mình trên chỗ đề tặng của tác giả. Chúng tôi xin ông giúp chúng tôi để tránh những bất tiện đáng tiếc do tình thế đó mà ra. Dịp may ngàn năm có một thuở của ông đã qua rồi và không ai thấy nổi buồ khổ của ông đã qua rồi và không ai thấy nổi nỗi buồn của tôi!
Trong những trường hợp thuận tiện nhất, cũng đã khó mà sửa được ý kiến của người khác. Họ thi nhau ca tụng máy của họ. Bạn có nhiều cách cho người ta hiểu rằng người ta lầm: ví dụ một vẻ nhìn, một giọng nói, một cử chỉ; những cái đó cũng hùng hồn như lời nói vậy.
Banh rổ là môn thể thao thích nhất của tôi mà tôi không có đủ bạn chơi. Ông Young chỉ bảo, đề nghị, tuyệt nhiên không truyền lệnh. Tôi biết rằng nếu những máy đó làm cho ông vừa lòng, thì ông sẽ đặt mua 700 máy khác.
Muốn biết tình hình, tư cách một người ra sao, ta chỉ cần xét người đó dùng những phương tiện nào để thỏa mãn thị dục huyễn ngã. Câu chuyện đó chứng tỏ rõ ràng cái nhược điểm thông thường nhất của loài người là muốn tỏ sự quan trọng của mình ra. Nhưng sự thay đổi lạ lùng nhất, chính là sự biến hóa của thâm tâm chị.