Gaigoiq12

Dù yêu Chồng yêu, nhưng em vẫn muốn phang với người khác

  • #1
  • #2
  • #3
  • Có một lí do tôi không thích đi là tiền. Cũng không phải điệu cười sảng khoái rồi. Phải giữ nó trong lúc này như một người lết đi mãi trong sa mạc tay cầm chai nước nhưng lại muốn mang nó đến với những người trong sa mạc khác rất xa xôi, hư ảo.

    Đôi lúc là lạ một cách ngộ nghĩnh và khó hiểu. Bạn nghĩ liệu có âm mưu nào đang đe dọa sự yên bình kha khá này không? Bạn có giống một kẻ đến sân bóng với những âm mưu trong đầu? Dân tình chúng ta thật hồn nhiên. Từ chỗ bị cưa cụt, nảy lên những mầm xanh bụ bẫm và nõn nà.

    Cái tục thường chỉ hay khi được chắt ra từ tâm hồn không tục, không dành để xiểm nịnh, bợ đỡ đời sống vốn đầy tục tĩu của số đông. Thằng em tôi đang tuổi trưởng thành. Vậy mà các chú lấy chúng tôi làm theo luật để bịt miệng tôi.

    Hoặc là sự lựa chọn vốn dĩ không thể khác của những người biết lợi dụng và vơ vét từ sự đổ vỡ, thối nát. Tất nhiên, tôi sẽ chẳng bao giờ đặt chân lên hòn đảo của ông để làm phiền đâu. Và họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo!

    Hơi bị xịn, tiền triệu đấy. Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén. Lần vỡ đầu tiên là hồi bạn chừng 6 tuổi, hạnh phúc với tuổi thơ.

    Rốt cuộc, khi bớt ngu dốt thì chúng ta sẽ thoải mái hơn với nhau. Chỉ thấy một tí xíu thất vọng. Anh bị tổn thương khi thay vì chấp nhận sự thất bại bị vượt qua, họ đốn anh.

    Và bạn sẽ bắt đầu thống kê các cơn đau để thanh minh cho sự yếu ớt thần kinh ấy. Nhưng họ không nhận ra để vượt qua hoặc lờ đi. thơ ơi còn hay nữa không - sao lòng cứ thấy mùa đông thế này - còn hay chứ vẫn còn hay - bằng không đưa đẩy bàn tay phí hoài - thơ ở trong tớ ở ngoài - cả thơ cả tớ lạc loài bên nhau - thơ đau tớ cũng đau đau - thơ buồn tớ cũng mau mau buồn buồn - hai tay thơ bắt chuồn chuồn - biết đâu tớ cũng lìa nguồn mà xa - thơ ơi thơ có phải là - nỗi oan chẳng thể thật thà giải duyên - tình yêu là kẻ tật nguyền - lắp vào những miếng hão huyền nhân gian - cũng còn nhiều chuyện phải bàn -vốn nhân cái dịp bầy đàn lung lay

    Không nên ngộ nhận đó là thứ khẩu hiệu của nhà đạo đức. Tôi trân trọng nó nhưng không biết nó có gào những câu như Chém chết mẹ nó đi hay Cho chết mẹ mày đi khi phải bon chen (với những con người chứ không phải với những con chữ như tôi) giữa dòng đời đầy dã man này không. Ông anh bảo không khí mờ ảo nhỉ, như sương mù, khó thở hơn bên kia.

    Đôi khi nghệ thuật đòi hỏi bạn dành nhiều thời gian cho nó nữa, đòi hút kiệt thân xác bạn. Họ có lí do, bao giờ cũng có lí do cho phải đạo. Một giọng trầm, một giọng cao kiểu trẻ con.

    Từ khi làm con đến làm cha mẹ rồi ông bà là những khoảng cách tuổi tác, khoảng tích lũy tri thức cho một sự giáo dục cũng như rèn luyện tốt hơn. Nhưng mẹ thì lúc nào cũng bận. Hãy kể cho anh bằng mắt thôi nhé.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap