Cũng có lần vụt nhưng với da thịt nó thì chỉ như muỗi đốt gỗ. Bác tận dụng thể hình to cao, kinh nghiệm trận mạc lâu năm, xoay người che bóng. Nhưng rồi ai đó nhận ra một bọn nào đó đem bom đi giết người, đàn áp quần chúng lương thiện mà cũng bảo là hiện sinh, ta thích thế thì làm thế nào?
Cũng như từng không thích nhiều sự không nhất quán của mình. Cái ý nghĩa nó thật gần với sự vô nghĩa. Nếu họ chưa đạt đến tầm cao, chả nhẽ cứ bỏ mặc họ mà đi một mình.
Bác cũng hiểu, vứt điếu đi. Những con vật, những con người tự tử nhiều quá. Cũng không phải điệu cười sảng khoái rồi.
Bằng không, mọi người nói đúng đấy. Mấy hôm, ngủ đến 3 giờ chiều, đêm thì thức trắng. Rồi tí lại reo ầm lên Việt Nam vô địch với mỗi pha bóng tấn công.
Bạn không muốn cãi lại. Tôi sẽ kể nhưng đã 9h kém 10, sắp đến giờ học 3 tiết sau. Những cảm giác cay đắng và kiêu hãnh lẻn vào tuổi thơ tôi từ rất sớm và âm thầm sinh sôi.
Nhưng chỉ cần để ý hoặc trong thâm tâm họ cũng biết, họ nhận ra rất dễ dàng họ đang dần bất lực trong việc hiểu con cái và làm chúng hiểu mình. Cho chuông báo thức kêu, thò tay tắt. Nghỉ hè, đến xem làm được gì, không bằng cấp, lười học, không kiến thức kinh doanh, không thích giao tiếp.
Mà chả cần vì họ nói bạn phải sống hay không. Em muốn sinh ra một đứa trẻ để anh viết về nó. Đôi khi người ta cần đòi hỏi cao, khắt khe với sự phát triển của đời sống trước khi có cái xuề xòa quan tám cũng ừ quan tư cũng gật thường là của sự bất lực và ơ hờ.
Tô mỳ của bạn cũng đang nghi ngút hơi. Nhưng vì không thấy thì làm sao họ cho bạn thời gian được. Có khá nhiều nhân vật mặc áo bành tô.
Đúng vào lúc họ cần một niềm tin. Ngập ngừng vuốt ve sống mũi. Thế là những bực dọc không biết trút vào đâu cứ dần hình thành.
Không chắc tại số phận. Nhưng hành động của cháu về hiện tượng thì cháu rất không tôn trọng mọi người. Khi rời sân cỏ để về căn phòng tầng hai cách mặt đường chừng mười mét.