Gaigoiq12

Đi học về rủ người yêu sang nhà địt nhau

  • #1
  • #2
  • #3
  • Mẹ: Độ này con có ngủ được không? Tôi: Im lặng. Tôi đang làm cái việc chép nhật ký hay ghi lịch sử của mình? Không cần biết. Nhưng mà chả tin được anh bác sỹ này lắm.

    Hoặc… Nói chung vậy thôi. Anh đừng uống nhiều cà phê nữa, hại lắm. Đừng xót thương vì bà già nhặt rác mà hãy thương nếu biết bà ấy nhặt rác về bán nuôi lũ cháu nheo nhóc có thằng bố nghiện ngập vào tù và bà mẹ trốn đi tìm một chân trời khác.

    Để nấu cơm cho anh ăn. Q của lí trí không tự an ủi được. Và có một cái đầu luẩn quẩn.

    Mà cái đồng hồ ấy xoay, lắc lư trong đời sống. Chúng như những giọt luôn hiện hữu trong nhân gian mà có người biết, có người chẳng bao giờ biết. Có một chị vào hỏi mua giấy gì gì đó, không nghe rõ, hỏi lại, à, giấy vệ sinh.

    Bạn có vào sân Mỹ Đình xem trận Việt Nam-Thái Lan vừa rồi. Rồi cô bạn ấy kể với cô bạn thân nhỏ bé có khuôn mặt thông minh và một nghị lực học mà các thầy cô giáo luôn khen ngợi. Hơi tiếc là chúng ta thường không đủ thông minh để tìm sự thật trong vô số chuyện phiếm hàng ngày.

    Hơn nữa, trong bình dân ẩn chứa thiếu gì tầm cao không có cơ hội được tưới nước vì bị che khuất bởi chính cái vòm chung chung thấp thấp ấy. Diễn biến tâm lí có vẻ như thế. Dù có thể biện minh rằng anh xứng đáng với nó, rằng xã hội mà ai cũng sợ tiêu tiền lớn như anh thì kinh tế đi xuống trầm trọng, rằng anh tiêu như khi cần anh vẫn có thể chia sẻ… Chia sẻ? Có hôm bực, mẹ bảo Thấy con viết về chia sẻ mà chẳng thấy con chia sẻ việc nhà gì cả.

    Dường càng thương, càng suy nghĩ về chuyện mệt mỏi của bác, của mẹ, của bố, của thằng em… càng đau nữa, càng bệnh nữa. Bảo: Chị xem, có thế mà không viết được thì còn thi thố gì. Bạn sẽ nghe thấy dưới tầng ba tiếng dập cửa, tiếng vặn nước, tiếng giật nước, tiếng khạc nhổ, tiếng bước chân… Chúng không đến dồn dập mà cứ vài giây im lặng mới xuất hiện làm trạng thái mơ hồ của bạn giật mình thon thót.

    Im lặng là lá vàng, là mùa thu vàng. Riêng nó vẫn chịu định luật về trọng lực của địa cầu. Không phải tôi tị ghen đâu các chú ơi.

    Nhà cao cửa rộng, vợ đẹp, bồ xinh và ma túy nếu cần. Họ cũng dần mất lòng tin ở quần chúng. Ông cụ nói được nhưng rất khó khăn.

    Sở dĩ đặt tên các sêri truyện này là các NGOÁY MŨI vì khi bắt đầu viết tôi đang ngoáy mũi. Nếu không tự giải thoát cho nhau được, tốt hơn hết là nên ra đi. Nhà văn hôn lên những giọt nước mắt của nàng, cọ đám ria vào má nàng và thì thầm trên trán nàng: Mình ạ, em biết không? Cô bé ấy phải đốt diêm là bởi chẳng còn có sự lựa chọn nào khác mà thôi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap