Vậy ai là người muốn có cuộc sống gian khổ và khó khăn ?Tôi ủng hộ những người không thích điều này . Nhiều chính phủ trên thế giới dành nhiều ưu tiên cho việc tạo ra công ăn việc làm. Và nó hướng ta đến một nhận thức hoàn chỉnh là thành công chỉ đến thông qua đấu tranh .
“Đừng quá coi trọng những điều đã trải qua trong cuộc sống. Vâng,nhiều người trong chúng ta quá rập khuôn trong nghề nghiệp hoặc quá lệ thuộc các kĩ năng đã hình thành từ nhỏ . Đừng mong đợi có người cho bạn mượn tiền để vượt qua khó khăn.
Vì thế, đừng coi trọng tất cả các thất bại trong thời kì này. Có nhiều người trong thế giới này được người khác sẵn sàng giao cho hàng triệu đồng. Chung quy tất cả những điều trên đều dẫn đến câu hỏi: bạn đang cạnh tranh với ai? Ta không nên cạnh tranh với những người khác, ta nên chung sức với họ và cạnh tranh với bản thân chúng ta.
Một số khác bị ảnh hưởng nặng nề đến nỗi họ bị “nhấm chìm” và mãi mãi không bao giờ đứng lên được nữa. Lần đầu tiên trong đời, tôi bị thu hút bởi một quyển sách nói về cách làm thế nào để thành công, làm thế nào để đạt được điều mình mong muốn trong cuộc sống. “Điều đó chứng tỏ họ dám mạo hiểm”, anh nói.
Qua 2 năm làm chủ nhiệm khoa, một sự việc bất ngờ sảy ra khiến ông buộc phải từ chức. Luôn có yếu tố thời gian,mọi thứ đều có thời điểm của nó". Nhiều người có khuynh hướng kết hộp thành tích với thành công và kết hợp thành tích chưa đạt được với sự thất bại.
Woolworth nêu ra ý tưởng về một-đồng-kẽm-và-một-đồng-hào(đồng 5 xu và đồng một hào) với ông chủ,chủ của ông đã bác bỏ thẳng thừng và nói "ý tưởng này quá mạo hiểm và cũng không có đủ hàng hóa để bán với 5 và 10 xu". , một công ty bán hàng trực tiếp với số vốn góp của mỗi thành viên là 1000 RM (263 USD). Sau một hai năm, cảm thấy xấu hổ và khao khát gặp lại con, cô gái đã kể sự thật với cha mẹ.
Vì vậy, dần dần, anh làm việc một mình. Chỉ cho đến năm 1937, khi cha mẹ ông chuyển đến vùng Mokpo trên đất liền, ông mới được đi học ở trường. “Mùi vị ngọt ngào của thành công sẽ kém ý nghĩa hơn nếu không có thất bại”.
Đừng dùng thủ đoạn để thay đổi chúng. Những người lao động nhiều sẽ linh hoạt hơn những người ngồi nhà mà không làm gì cả. Có lẽ phần dưới đây sẽ giải thích tại sao ta học được nhiều điều từ thất bại hơn là từ thành công.
Chúng ta thường nghe người ta hỏi làm gì để thành công. Mỗi hành động của chúng ta đều là một nhân và phản ứng tương đương hoặc trái ngược là một quả. Tôi có một sứ mệnh! Đó là việc mà tôi phải chia sẻ với thế giới.
Sau khi suy nghĩ về điều này ,tôi đã quyết định đả động về một cái gì khác nữa,một cái gì đó hiện diện trong tâm trí của nhiều người. Tiền bạc của tôi cạn kiệt dần và tất cả những điều tồi tệ dường như đã sảy ra cùng một lúc với tôi. Hết năm học thứ ba, tôi rời trường với tấm bằng cử nhân khoa học.