Một gáo nước lạnh thì có khả năng làm tỉnh giấc mộng mơ màng. Ông đã đặt một cái tên rất lớn in- ternational, quốc tế cho một công ty rất nhỏ của nước Mỹ. Tom đã rất giống cha mình ở chỗ vượt qua nỗi sợ thất bại và, trái lại, rất coi trọng thất bại.
Đó là một kiểu khiêm tốn. Riêng năm 1943, thời điểm cho rằng xuất hiện câu nói, thì biên niên này bỏ trống, không có sự kiện nào. Nhà lý thuyết quản trị hiện đại này nhớ lại với US Today năm 2003:
Tom đã phải mất nhiều năm để chứng minh máy tính là món hàng bán được chứ không cần phải cho thuê, bằng cuộc mạo hiểm 5 tỉ đôla cho dự án Và Tom trích dẫn lời của cha mình: Nếu anh có thể giữ người ta lại và làm cho họ tin rằng tương lai công ty nằm trong tay họ thì lợinhuận sẽ không mất đi đâu cả. Watson gửi người trợ tá đắc lực của mình là John Phillips đến gặp ban giám hiệu Harvard.
Thuở đó, Watson đã hứa sốngxứng đáng với ước nguyện của cha: con có một cơhội lớn. Căn phòng được ốp gỗ màu nâu với bốn lá cờ treo trên trần nhà, tỏa ra bốn góc từ điểm giữa trần nhà. IBM giai đoạn Watson đã quá yêu mến và kính trọng nhà sáng lập nên đã tự nhiên dùng phương châm của một người như là của chung.
Tuy nhiên, trong thời đại của mình, Gerstner đã làm một chuyện mà Watson không bao giờ muốn, ông đã sa thải nhân viên. Việc tách-nhập chỉ là nhu cầu của từng thời đại. Tom xác nhận điều này trong tự truyện của mình và nói với con gái vào cuối đời.
Thật ra, nếu ai từng mạo hiểm, dù ở cấp độ nhỏ nhất, cũng thấy rằng kẻ mạo hiểm là người suy nghĩ nhiều nhất và nhanh nhất. Watson muốn truyền tải một nhiệt huyết, ước muốn và động lực như một Hãy mang đến những đơn hàng đã có chữ ký.
Lịch sử IBM ghi nhận rằng, chính con trai của Thomas John Watson Sr, là Thomas John Watson Jr, mới là người đưa IBM trở thành công ty máy tính thực thụ và trở nên lớn nhất thế giới trong ngành này. Từ thôn quê lên thành phố tìm vận may, ông đã chỉ ra cách thức để tập đoàn kỳ dị (CTR) được tôi 000 nhân viên IBM chờ một sự thay đổi mà công ty này với bốn giải
Những thành tựu phi thường sau này sẽ giống như một phát ngôn chính thức cho - hậu duệ của cụ Lương Văn Can, cụ Bạch Thái Bưởi. WATSON ĐÃ CHỌN NHỮNG THẤT BẠI, NHỮNG SAI LẦM LÀM NGƯỜI THẦY CHO MÌNH
Tác giả How They Archieved, Lucinda Watson, cháu nội của Watson cũng không nhắc gì đến chuyện này, trong khi bà sẵn sàng viết nguyên văn lời cha Tom của mình tự nhận là ngu dốt và sợ hãi khi phải lĩnh nhận IBM. Ông cẩn thận định nghĩa con người ở đây là những cá nhân vui buồn sướng khổ chứ không phải là con người tập thể hay con người công cụ để kinh doanh. Tom tung ra át chủ bài: Cục điều tra dân số đã thuê máy tính điện tử UNIVAC của đối thủ Remington Rand.
Nhưng, một cách hệ thống, điều quan trọng là Watson đã cống hiến cho khoa học quản trị nhiều bài học quý giá và vẫn đúng đến ngày nay. Thomas Watson là một trong số những doanh nhân tạo được cảm hứng, hoài bão cho mọi thời đại. Lợi ích duy nhất của những chiếc máy này là vấn đề thời gian và thời gian là quan trọng.