Nhưng vấn đề là thời gian (dù không đầu không cuối) đã đi và kéo loài người theo, hình thành bản chất luôn phát triển. Cái đó, chúng đưa ra không khó. - Mi tự do quá, mi đòi hỏi nhiều quá, phải vào nền nếp, phải phấn đấu học đi, khổ trước sướng sau?
Tôi muốn ông giết chết ông cụ nhà tôi. Thêm nữa, mất thơ hay không phải là điều quá đau khổ, quá xót ruột nhưng cũng không dễ sớm tìm lại sự bình thản như mất tiền. Có thể làm tăng nội lực và liên kết giữa các cá thể.
Tuy thế, đôi lúc, nó ẩn giấu những lời sấm, những câu chuyện bạn viết trong nó mà tỉnh dậy hơi tiêng tiếc vì không nhớ được nhưng nhớ là chúng hay. Cái đồng hồ cát nó không đứng yên vĩnh viễn để mặt thiện hoặc mặt ác bị úp xuống và trở thành thuộc tính vĩnh cửu khi cát chảy xuống hết. Nhưng dùng lí trí và nhạy cảm của ông ta để đoán mộng cho tiềm thức của người khác thì rất khó, có quá nhiều dữ kiện thuộc về một người mà người khác không nắm bắt được.
Đó là một quá trình lao động và tích lũy ròng ròng của trí tưởng tượng. Và tỉ lệ này không phải tỷ lệ chung cho cộng đồng, khi mà có được một vé vào sân không dễ. Nghĩ đến một viễn cảnh xin lỗi và trả góp.
Người bảo nghệ thuật là khó hiểu. Nhưng bản thân sự lương thiện không cho ta uống chết nó. Ông anh bảo không khí mờ ảo nhỉ, như sương mù, khó thở hơn bên kia.
Vô tâm thì cho chết! Còn phàn nàn gì nữa. Nó đem lại cho bạn cảm giác thăng hoa với những phát kiến hiếm hoi. Phố phường lành lạnh, đã sạch hơn trước.
Gã thực vật gai góc viết lên cửa sổ một hàng chữ gần giống nét chữ của bạn. Bạn không nghĩ những sự suy kiệt này do thể thao mang đến. Ta ngại nói sự thật với ai nhìn ta ngờ vực.
Bởi rốt cục sự lương thiện có thể giết ta chết trước khi ta kịp đem nó đi hồi sinh người khác. Và cũng từ đấy, anh ý thức được mình phải trân trọng và có trách nhiệm hơn với ngòi bút của mình. Họ nhìn vào sự bỏ học, sự dậy muộn, sự vụng về, lờ đờ trong nhà của bạn.
Để không khóc, phải cười thôi. Chỉ là chuyện phiếm thôi. Bố bảo: Đáng xem thật.
Để không bị làm nhục (sự tha thứ và chịu đựng của ta cũng chỉ có giới hạn). Và không phàn nàn khi tôi vẫn luôn là tôi: Lười gấp chăn màn khi ngủ dậy. Thuật lại nguyên văn lời anh bác sỹ nọ cho bác.