Năm 25 tuổi, tôi bắt đầu công việc dạy học. * Tôi cảm thấy sung sướng khi làm người khác vui và hạnh phúc. Kushner có một cậu con trai tên là Aaron, lẽ ra gia đình họ có thể sống vui vẻ và hạnh phúc bên nhau.
Hầu hết họ cũng nhận rằng, chính miệng mình phát ra điều tiêu cực nhiều hơn điều tích cực. Đối với tôi cũng vậy, Tim nói rằng anh ngưỡng mộ về những tâm huyết của tôi đối với nghề, rằng những nỗ lực của tôi chắc chắn sẽ được đền đáp xứng đáng. Nhưng đó không phải là những lý do duy nhất.
• Thất bại dạy chúng ta biết khiêm tốn. Dễ hiểu là cô hơi lúng túng một chút lúc ban đầu. Một lần tôi thử yêu cầu các sinh viên cố gắng không phàn nàn về bất kỳ điều gì trong suốt hai mươi bốn giờ tới.
Nói cách khác, Chỉ cái tôi thích là tốt. Sự hài hòa giữa thể chất và tinh thần sẽ đem lại nguồn sức khỏe và những ý tưởng mới. Thật ra, chúng ta có nhiều khả năng hơn chúng ta tưởng và ít khi chúng ta sử dụng đến nguồn năng lực nội tại này.
Khi nhìn vấn đề bằng câu hỏi Ta thất bại như thế nào?, chúng ta sẽ có hai sự chọn lựa: Tôi không nói rằng chúng ta nhất định phải quan tâm đến nhận xét của người khác và rằng chúng ta không nên để cảm xúc của mình bị ảnh hưởng. Nếu Shakespeare không chọn nghề viết văn, ông đã có thể trở thành một trong những triết gia tâm lý học nổi tiếng nhất của lịch sử.
Tôi đã mất một thời gian dài để hiểu được tầm quan trọng của ngôn từ lịch sự, đúng mực. Có vô số thông tin tốt và giá trị về vấn đề này, vì thế tôi thấy không cần thiết phải lặp lại. Mục tiêu là ước mơ có thời hạn.
Nhưng thau vì tạo ra sự cách biệt đối với họ, Lincoln lại tôn vinh họ. Đó là bước khởi đầu cho một cách nhìn lạc quan, điều rất cần cho thành công của bạn. Nói cách khác, Chỉ cái tôi thích là tốt.
Patton đã từng nói, Thành công là độ cao chúng ta nhảy bật lên sau khi tiếp đáy. Trong những giờ học sau tôi yêu cầu sinh viên cùng thảo luận về một trong số mười mục tiêu đó. Khi là một động lực thực sự, nó có thể thúc đẩy chúng ta đi đến thành công ngoài sức tưởng tượng.
Tính cách vĩ đại nhất ở họ là khả năng giao thiệp với tất cả các dạng người trong xã hội và và biết khơi gợi những điều tốt đẹp nhất ở người khác. Đầu tiên, nó giúp tạo ra thái độ đúng đắn về vai trò cơ thể. Tôi cho sinh viên làm bài tập như sau: Hãy viết mười mục tiêu cho cuộc sống của mình.
Ai đó có lần nói rằng thật kinh khủng nếu phí phạm trí tuệ. Nghĩ thế nào mà anh lại thích nhóm đó? Đó là điều mà cả hai đang nghĩ khi họ tranh cãi. Cách nay vài năm, tôi nhận thấy phần lớn sinh viên của mình bị tê liệt vì một chứng bệnh, khiến họ không sinh hoạt được như những người bình thường.