Đất không màu, trồng cây không được mà nuôi heo cũng không được. Tôi phải làm lụng khổ nhọc mười giờ một ngày trên cánh đồng lúa và trong kho cỏ khô ở Misssouri - làm tới nỗi chỉ mong mỗi một điều là sao cho thân thể hết mỏi nhừ, hết nhức nhối mà thôi. Kết quả rất thần hiệu.
Dostoievsky và Tolstoi cũng vậy, nếu đời sống của hai ông không đầy rẫy những đau thương, chưa chắc những tác phẩm tuyệt diệu của hai ông đã ra đời. Lời vu cáo ấy, cố nhiên hoàn toàn bịa đặt. Tuy nhiên, môn ấy sẽ có tương lai chắc chắn.
Như ông William James nói, nó làm cho đời sống có ý vị hơn, có sinh khí hơn, rộng rãi hơn, thoả mãn hơn. Đoạn hỏi đến mẹ cha. Ta không gặp cảnh gì bi đát cả.
Hồi ấy tôi là giám đốc một công ty bảo hiểm nhân mạng ở đó. Đáng lẽ oán hận và thương thân trách phận như vậy, ông nên tự hỏi tại sao ông không được các người làm công cảm ơn. Từ đó tôi phải lăng xăng: khách hàng bao vây tôi, hỏi giá cả, đòi coi màu sắc, kích thước.
Mới rồi tôi gặp một thương gia ở Texas, đang ngùn ngụt lòng uất hận. Có thể như thế kia, có thể như thế nọ. Người tôi nói tới đây là ông Al Smith, đã giữ chức Thống đốc tiểu bang Nữu Ước trong bốn nhiệm kỳ liền, một việc không tiền khoáng hậu trong lịch sử xứ này.
Tôi bắt đầu sống theo tôi. Người ta cho tôi vay ngay hai trăm Mỹ kim và một giờ sau, khi đến Kanass City, tôi đã xin được một chỗ làm khá tốt". Hễ lo lắng thì cặm cụi làm việc đi, để khỏi chết vì thất vọng.
Mới nghe giọng nói đó, ai không tưởng rằng ông ta mạt sát Hitler. Lều dựng trên một sàn gỗ bằng dây thừng. Tình thế nguy ra sao? Có thể tệ hơn được không? Có thật là vô hy vọng không?
Như trường hợp ông Phil Johnson. Tôi dùng hết cả tâm lực trong công việc của tôi. Tính cách nào? Bằng cách đọc cuốn Làm sao tính được may rủi của Oswald Jacoby, một nhà quyền uy về môn "bridge" và "phé", một nhà toán học về bực nhất, một nhà chuyên môn về thống kê và bảo hiểm.
Bạn có thể đóng góp những số tiền nhỏ để bảo hiểm về mọi thứ tai nạn được. Khi tới tỉnh Joe - một châu thành 60. Trong diễn văn có câu này được lưu truyền muôn thuở:
Điều này chí lý lắm. Hãng đánh cá với thân chủ rằng những tai nạn mà họ lo đó không bao giờ có hết. Đáng lẽ tự nhiên và hoàn toàn thành thật thì họ lại thường dọ dẫm ý tôi mà đáp câu tôi hỏi chứ không trả lời theo ý thọ.