Gaigoiq12

Thấy em nhân viên quá ngon, gã cấp trên chuốc thuốc kích dục trả bài bắn nước tung tóe

  • #1
  • #2
  • #3
  • Đầy đủ vật chất nhưng tự cô lập, thiếu căn bản nhận thức, gần nhau nhưng không hiểu nhau. Nhưng rốt cục chỉ tốn thời giờ. Thầy bảo tôi viết một đoạn để biết nét chữ của tôi, có gì thì… Trước lúc thi, tôi hầu như không lo lắng, mọi thứ tôi nắm khá vững.

    Vì người tranh luận luôn lái vấn đề trệch khỏi lôgic của nó. Cô gái bảo: Không. Chứ không thở dài như những người thân…

    Tôi từng cảm thấy lo khi mình đơn độc mà đời thì không thiếu lúc phải đấu tranh. Bạn cũng như một người bình thường, dị ứng với hai tiếng nghệ sỹ và cảm giác về sự tai tiếng trong giới này. Rồi bảo cảm ơn ta đi.

    Chừng nào cậu còn nghe lời tớ. Và với trí tuệ cùng được mở mang, biết đâu có thể hiểu nhau hơn. Muốn người ta chịu khó đọc dài để chăm chỉ và thông minh hơn cơ.

    Và bản thân những người cùng tầng lớp làm khổ nhau. Cái bệnh của tôi bố mẹ đã hết thuốc chữa. Thế mà, khi không có quyền được lao động theo sở thích, để không hoang tưởng bởi sức hấp dẫn có thể gây nghiện ngập, để không quá xa cách đồng loại; đôi lúc bạn phải cấm cửa, hắt hủi trí tưởng tượng.

    Ở nơi ấy, ông sẽ là tất cả mà cũng chẳng là ai cả. Tất nhiên tôi biết có thể tôi đánh giá thấp trí tuệ và lòng bao dung của họ. Và bi kịch đó là bài học vỡ lòng cho kẻ viết nhiều hơn mức để chơi.

    Chính nó làm bạn đau không ít. Và ta chỉ là những họa tiết trang trí cho bức tranh vĩ đại mà hắn vẽ ra. Thế rồi, cuộc sống trở nên sôi động hơn mọi ngày.

    Lần sau rút kinh nghiệm nhé. Nhà văn cười gượng: Tại anh chưa ăn sáng thôi, mình ạ. Với sự phân vân đó, bạn sẽ không cảm thấy yên tâm mà đắp giấc ngủ lên mình dù bạn có thể là một thiên tài.

    Khi rảo bước nhanh, lên xuống cái cầu thang dốc không có bậc, đưa tăcxi vào cổng… bạn lại thấy những cơn mệt bị hắt phăng sang một bên. Bấm vào và bể bắt đầu sục, nước cuộn lên như trong siêu nước sôi. Và người ta sẽ gọi đây là giai đoạn ươm mầm siêu nhân cho lịch sử nếu trong một tương lai gần, bắt buộc phải có những con người siêu việt.

    Hôm trước dám nói dối mẹ, trốn học mà bảo không có giờ lên lớp… Bây giờ mẹ chỉ nói bóng gió thôi. Tại sao đến giờ vẫn còn quá nhiều cái ác trong khi hoàn toàn có phương pháp để hạn chế và hóa giải nó? Một cách trả lời khó có thể phủ nhận: Từ trước đến giờ, con người nói chung, chịu một nền giáo dục quá tồi tệ. Mẹ xem xong bảo: Đây là trang hài hước à? Đôi lần tôi nửa đùa nửa thật: Con đứng trong 5 nhà thơ Việt Nam hay nhất.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap