Bà ấy tên là Druckenbrod. Nhưng người ta có đồng ý với bạn không? Người ta có vui lòng công nhận người ta lầm không? Không! Vì bạn đã đập một vố ngay vào trí khôn, vào sự xét đoán, vào lòng tự ái của người ta. Rồi, mùng một tháng sau, ông Doe lại nhà tôi trả tiền nhà và cho hay, sau khi hỏi ý bà Doe, ông quyết định ở lại.
Nhưng không thể nào nói cho lão già cứng cổ và xuẩn đó nghe được hết. Ông ấy thấy rõ như vậy và điều đó làm cho ông vui là lẽ tự nhiên. Thiệt chưa từng thấy ông ta dễ dãi với công ty như vậy bao giờ.
Chân lý đó giản dị minh bạch làm sao! Đáng lẽ ai cũng phải biết ngay chứ. Sự vội vàng tự buộc tội của tôi đã làm cho ông chưng hửng, hết giận. Vụ đó lằng nhằng như vậy và viên xếp phòng kế toán tính kiện khách hàng thì may sao, chuyện tới tai ông chủ.
Nhưng ông đã khéo gợi những tình cảm cao thượng nhất của họ. Không kiểm soát gì hết, không có thẻ gì hết. Vả lại không phải chỉ một bức thư đó được cái may mắn bất ngờ đó đâu; cả chục bức thư khác cũng thành công vậy.
Đứa nhỏ cao lên được vài phân, nở mũi, đáp: "Tôi muốn mua một cái giường". Mà tâm hồn con đại lượng, cao thượng, trung trực biết bao! Trái tim nhỏ của con mênh mông như bình minh ló sau rặng đồi. Bạn muốn thành một người nói chuyện có duyên không? Dễ lắm Vài năm trước, Công ty Điện thoại Nữu Ước có một thân chủ gắt gỏng, khó tính, trần gian có một.
Sáng dậy, thấy tấm "ra" ướt, bà nó bảo: "Ngó này, đêm qua lại đái dầm nữa". Phải làm sao cho sự học tập của bạn thành ra một trò chơi vui mà mê được. (Nhà buôn chắc tự nhủ: "Thì đúng rồi, cố nhiên họ phải gánh những phí tổn đó chứ, vì họ thu cả triệu bạc lời, trong khi mình nai lưng ra làm để kiếm từng xu.
Chúng ta giận khi người ta bảo đồng hồ của chúng ta chậm, xe chúng ta cổ, điều đó đã đành, mà chúng ta còn giận khi người ta cho rằng những quan niệm của ta về ngôi Hỏa tinh, về công dụng của một vị thuốc, hoặc về văn minh Ai Cập là sai nữa. Đặt những câu hỏi bắt người ta phải trả lời "có" là một điều rất dễ. Đáng phục là dường nào! Ông ấy yêu tàu làm sao? Và biết rõ nó làm sao? Nhưng cô tôi bảo rằng ông ấy làm luật sư ở Nữu Ước và chẳng bao giờ để ý tới tàu hết.
Làm rồi, ít lâu sau mới tính tiền, tôi phải trả một giá "cứa cổ". Khi kíp làm đêm tới, thấy con số, họ hỏi nghĩa gì vậy. Một đứa con nít ban sơ học cũng không bao giờ lầm lẫn như vậy.
Cô rộng rãi quá, cháu cảm động lắm, nhưng thiệt tình cháu không thể nào nhận được. Bà ta vinh hãnh tuyên bố rằng trứng lời hơn là bơ, sữa. Nếu không thì bị thiên hạ bỏ quên.
Nếu bạn muốn tu thân, tập tự chủ và làm cho người khác tin theo mình thì hãy đọc cuốn tự thuật của Benjamin Fraklin, một cuốn sách đọc rất mê và được liệt vào những tác phẩm cổ điển bực nhất của Mỹ. Muốn đọc cuốn sách này được nhiều ích lợi nhất cần có một đức tính cốt yếu, quan trọng hơn cả những định lệ và quy tắc. Vậy muốn có hạnh phúc trong gia đình: "Xin nâng niu, săn sóc bạn trăm năm của bạn".