Mỗi lần tranh cãi tất anh ta đều phải giơ cờ trắng xin hàng. Năm 1972, Chu ân Lai cùng Kistinger bố trí sự kiện mở đường giao tiếp Trung - Mỹ. Nghe qua tựa hồ không đúng khẩu khí chủ quán nhưng bà cứ trách móc mà khách hàng cứ say xỉn.
Vấn đề này không thể dùng vũ lực mà phải thông qua con đường ngoại giao giải quyết hoà bình. Về điều này Vương ứng tỏ ra giỏi hơn cha rất nhiều. Cho nên chúng ta không nên chỉ phán đoán một cách đơn giản biểu hiện bên ngoài của đối phương.
Bà cũng cảm nhận được cậu con tha thiết cần có tình cảm của mẹ qua những lời nói trên. Càn Long quy định hoàng tộc già trẻ đều phải cúi chào các đại họe sĩ gọi là "lão tiên sinh". Trong câu này “làm người anh hùng hay người chiến thắng” là chỉ
"Tôi bảo đảm" là câu nói nguy hiểm nhất. Câu đó có hàm nghĩa là Heineken không nhất định là loại bia nhất thế giới. Tiều Thị Ngu tìm đủ mọi cách che dấu làng cờ thành phố nhưng không qua được mắt chủ nhiệm Tôn.
Kinh nghiệm của tôi chỉ có một chữ "thiếp". Kỳ thực anh có thể hoàn toàn vứt bỏ mọi do dự cố chấp trong đầu, đàng hoàng muốn nói gì cứ nói; muốn làm gì cứ làm. Ác cảm sinh ra từ ký ức.
Ông Lưu viết bài "Gia hữu danh thê Tịch Mộ Dung" tỏ lòng vô cùng tôn kính và yêu mến người vợ tài ba hơn người. Hai là phải biết diễn đạt ý mình một cách uyển chuyển khéo léo, lời nói rất nghệ thuật mà lại khiến cho người nghe ngầm hiểu trong lòng biết rõ chỗ lợi hại trong lời nói của anh. Họ mời bí thư thị trấn đến giải quyết.
Hạ đài là một kế để tự bảo vệ. Những người mưu cầu mua quan tước tìm trăm phương ngàn kế tiếp cận Trương Nhượng. Các ví dụ kể trên đều rất khéo.
Thà rằng không tán tụng còn hơn là khuếch đại vô lối. anh cũng phải tìm ra lý do thích hợp để cứu vãn tình thế, tìm ra phương pháp bảo vệ thể diện của mình. Xưa nay Nam Trung là một khu vực nhiều dân tộc.
Chính phủ ý hoang mang phải nhượng bộ. Nên đội cho anh ta một chiếc mũ cánh chuồn buộc anh ta phải thủ tiêu tà mềm. Người nhử phải kín đáo, không để lộ chút nào cho đối phương biết là anh nhử, dẫn dắt đối phương từng bước từng bước đến gần mục tiêu anh dự định.
Hôm đó là ngày tham kiến tổng đốc, Hoàng Lan Giai cầm quạt xòe ra bước vào công đường của tổng đốc. Ông chủ nhiệm đã nhiều lần thành tâm thành ý giáo dục nhưng anh ta vẫn cứ đến trễ về sớm dù cho đã phê bình, phạt tiền. Hai vợ chồng từ chuyện chiếc cốc chuyển sang chuyện này chuyện nọ.