Hãy loại trừ thời gian ra khỏi bệnh tật. Đây là vì chúng nảy sinh từ cái vượt quá phạm vi của tâm trí. Tâm trí của bạn là một phương tiện, một công cụ.
Nói cho cùng, chỉ có một vấn đề duy nhất mà thôi: đó là tâm trí tự buộc mình vào thời gian. Cho nên họ đã làm những gì họ phải làm. Lúc ấy, cái Tôi giả lập và bất hạnh vốn ưa thích cảm giác khốn khổ, bực dọc, hay hối tiếc cho chính nó có thể không tồn tại được nữa.
Hậu quả là, chủ thể quan sát – tức là ý thức thuần túy vượt ra khỏi hình tướng – trở nên mạnh mẽ hơn, và các định thức ràng buộc của tâm trí bị suy yếu đi. Ngay khi thấu hiểu điều này bạn không còn phẫn hận nữa. Ít nhất cần phải có hai điểm qui chiếu để cho không gian và quãng cách xuất hiện.
Khẳng định này vạch rõ khả năng xuất hện một trật tự hoàn toàn khác của thực tại. Chúng ta tin vào cái chết, và đó là lý do khiến cho thân xác phải chết đi. Hãy quan sát cách tâm trí gán danh hiệu cho cái đang là và tiến trình gán danh hiệu này, để xem cái thói ưa phán xét của tâm trí đã tạo ra đau khổ và bất hạnh đến mức nào.
Tình yêu không làm cho người nào đó trở nên đặc biệt, nó cũng không loại trừ ai. Có cảm giác bối rối và đôi chút buồn nôn, vì vậy tôi không thể trải nghiệm những điều ông đang nói đến. Hãy tập nhận biết cảm giác về sự hiện trú của mình trong hiện tại, nó rất lặng lẽ nhưng đầy năng lực.
Hy vọng là thứ giữ cho bạn tiếp tục “sống”, nhưng hy vọng lại buộc bạn chú trọng đến tương lai. Cho nên đừng quay lưng với đau khổ. Sẽ có những lúc năng lượng ấy hạ thấp cũng như lên cao.
Nó không có nghĩa là thụ động chịu đựng bất cứ tình huống nào bạn gặp một cách mê muội thông qua hành vi phán xét nẩy sinh, rồi nhu cầu ganh đua và thống trị cũng theo đó mà xuất hiện. Khi ý thức của bạn hướng ra bên ngoài, thì tâm trí và thế giới phát sinh. Một trong các thời điểm thuậ n lợi nhất cho việc này chính là kỳ hành kinh.
Nếu không kịp tự giải thoát khỏi tâm trí của mình, con người sẽ bị chính cái tâm trí này hủy hoại. Chúng chẳng qua chỉ là tấm biển chỉ đường mà thôi. Bỗng nhiên, mọi thứ đều trở nên sinh động, tỏa ra năng lượng, khai thị Bản thể hiện tiền.
Tôi có thể hiểu điều đó. Chỉ tại điểm này bạn mới bắt đầu đóng góp đích thực để kiến tạo một thế giới tốt đẹp hơn để tạo ra một trật tự khác của thực tại. Sự khoan thứ cống hiến cho bạn cơ hội không phản kháng chống lại cuộc sống – mà để cho sự sống hiện hữu trọn vẹn thông qua con người bạn.
Tôi sẽ bàn về vấn đề này và lý do của nó chi tiết hơn ở một đoạn sau. Tôi không biết người ta có thể vâng phục đau khổ ra sao. Phải chăng bây giờ bạn đang gặp phải vấn đề?