Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. Đặc tính cơ bản của con người là "Chúng ta luôn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ và khó khăn hơn nếu trước đó ta đã đạt được một số thành công nhất định". Trước nay James vẫn quan niệm giống bố anh rằng nếu muốn mọi việc được như ý thì tốt hơn cả là nên tự mình làm lấy mọi việc.
Tối đó, anh tạt qua siêu thị và mua một bó hoa lili thật tươi tặng vợ. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. - James siết nhẹ bàn tay vợ và cúi xuống thì thầm.
- Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả.
Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. - James! - Jack bắt đầu ngay khi James bước vào phòng. "Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi.
Anh cầm lấy cây bút lông, rồi vừa huýt sáo vừa liệt kê ra những lợi ích có được nhờ ủy thác công việc hiệu quả. Và tôi nhận ra rằng, mặc dù "triệu chứng" khó khăn của mỗi người là rất khác nhau, thế nhưng tất cả họ đều đang cần đến một "loại thuốc điều trị": đó là cách ủy thác công việc sao cho quy trình tổng thể được hiệu quả hơn. - Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa.
Sau đó, giảm dần đi. Chỉ đơn giản là vì họ có cùng những sở thích và thấy vui khi cùng thể hiện những điểm tương đồng đó mà thôi. Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm.
Chính tôi mới là người đã đẩy chúng ta vào những khó khăn này kia mà? Nhưng anh cũng không muốn mất đi khoản thu nhập hấp dẫn đó hay để vuột mất những cơ hội được trải nghiệm mà công việc này mang lại. Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế.
Tuy thế, James vẫn tỏ ra hơi thiếu kiên nhẫn với việc chuẩn bị này. - Jack tỏ ra rất thú vị với những điều đang xảy ra. Anh cũng muốn tỏ ra tế nhị để không làm cô bị thất vọng, nhưng quả thật kết quả hoàn toàn khác với những gì anh mong đợi.
Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. - Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết. Nếu có điểm nào còn vướng mắc, mọi người cởi mở bàn bạc, trao đổi với nhau cho đến khi tất cả được thông suốt.
Đã đến lúc cần tìm đến Jones. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác.