Hãy xem xét phát biểu dưới đây của Albert Einstein và bạn sẽ biết tại sao có một giấc mơ hay một ý tưởng mới sau mỗi lần thất bại lại là điều cực kì quan trọng: Chúng tôi chờ cho đến phút cuối để xem liệu đề thi có bị lộ hay không và tôi đã học bài suốt đêm mà không hề chớp mắt. Trở nên giàu có dễ dàng hơn làm kẻ nghèo khổ, làm người thành công dễ dàng hơn làm kẻ thất bại .
Ta sẽ bị sặm nắng và thậm chí bị ung thư da! Còn nếu chúng ta đứng dưới mưa mỗi ngày thì sao? Ta sẽ bị viêm phổi và thậm chí mất cả mạng vì cảm lạnh. Cuộc sống đối với ông và gia đình là “địa ngục”. Đó là nỗi bất hạnh lớn của tôi! Nhưng điều buồn cười đã xảy ra.
Họ chỉ biết ngồi trước màn hình cuộc đời mà quan sát như thể không còn cách nào khác hơn chấp nhận nó cứ tiếp diễn như thế mãi mãi. Ông đã có thể chọn cách dế dàng để thoát ra khỏi sự nguy hiểm đe dọa mạng sống của ông bằng cách xin tị nạn chính trị ở Mỹ. Các nghiên cứu gần đây dã chứng minh có rất ít tương quan giữa thành công của một đứa trẻ trong kì thi với thành công của nó khi trưởng thành.
Họ bảo: “ Bà đã đến sai chỗ rồi”, và bắt đầu kể với bà những bi thảm đã sảy đến với họ. Bí quyết để cụ có có cuộc sống vui vẻ, lâu dài là gì ạ?”. Cả đời mình, tôi đã được thưởng thức nhiều quả sầu riêng, nhưng chưa có quả nào sinh ra từu cái cây do tôi tự vun trồng.
Số người còn sống trong nhóm này cao gấp đôi nhóm khác . Tài năng cũng không; trên đời này chẳng hiếm những người có tài mà không thành công. Một trang sổ tay của Edison ghi lại bức phác họa một bóng đèn cháy sáng mà ông đã phát minh vào năm 1879.
Vì vậy, điều bắt buộc phải biết là nên mong đợi điều gì và cần phải chuẩn bị gì khi thất bại. “Người duy nhất không mắc sai lầm chính là người không hề làm gì cả. Thời gian rảnh rỗi, anh tham gia tập sự các lớp tâm lí và ngôn ngữ Trung Quốc ở trường đại học Đài Loan như một sinh viên dự thính.
Có phải nó thật sự tệ hại không? Nếu bạn có thể phat huy hết tiềm năng sâu xa nhất trong công việc hiện giờ bạn đang làm, bằng mọi giá hãy cứ tiếp tục công việc đó. Hảy thử tưởng tượng một xã hội mà ở đó mọi người đều sẵn sàng thử sức và sẵn sàng đón nhận thất bại.
Suốt buổi lễ trao giải thưởng kinh doanh vào năm 1993, ông Lý Quang Diệu, nguyên Thủ tướng Singapore, đã dẫn lời của nhiều doanh nhân rằng người Singapore ít khi cố gắng và luôn có thái độ “Kia-Su” (khiếp sợ), tạm dịch là “sợ thua”, “sợ tổn thất”, “sợ thất bại”. Cựu thủ tướng Singapore, người đã vực Singapore từ chỗ kém phát triển thành một trong những quốc gia giàu có nhất trên thế giới. Không có, bạn là kẻ thất bại.
Ta không có cách nào khác ngoài việc học hỏi đẻ có thể tránh không gặp chúng nữa . Một trong những tù nhân chính trị bị giam giữ lâu nhất thế giới. Mồ côi cả cha lẫn mẹ, hai người anh trai của bà được gửi sang Ấn Độ, còn bà và người em được gửi đến một trường dòng nội trú miễn phí.
Nhiều người vội vã lao vào các mỗi quan hệ tình cảm và kết hôn vì những lí do khác nhau. Sao thầy lại có thể nhận xét tôi một cách nhanh chóng là tôi không có đủ thực lực?”. ở tuổi 52, vị giáo sư người Anh bị bại liệt vì bệnh tế bào thần kinh vận động và cơ bắp bị teo, được đánh giá là nhà vật lí lí thuyết sáng chói nhất sau Eibstein.