Thông điệp của ông rất rõ: IBM có thể giảm lợi nhuận nhưng không một nhân viên nào bị bỏ rơi. Nói là trường chứ thật ra là một cái phòng với sáu cái bàn. Phương pháp quản trị, triết lý kinh doanh, tinh thần doanh nghiệp của Watson đã được thử thách qua thời gian.
IBM sau này, đã phản ánh rõ nét những điều ông học được, dù nhỏ nhất. Ông liệt kê tất cả trong số họ là 42 người kể cả những cựu Ngày gia nhập công ty này, ông nhận thấy các bữa ăn trưa được phục vụ rượu bia.
Watson đã trao công cụ sản xuất vào trong chất xám người lao động. Nhiều chỗ trong tài liệu của IBM đã gọi think của Watson là một sign (biểu tượng) hơn là một slogan (khẩu hiệu). Năm 1915 ông đã bắt đầu nói về chữ think tự do của ông, thấy cái gì đúng, có lợi, dựa trên cơ sở chung là con người thì ông làm màkhông sợ bất cứ áp lực nào, kể cả dư luận báo chí.
Điều này cho thấy, vai trò cá nhân xuất sắc của Watson quá quan trọng đối với IBM lúc đó. Ông ngước nhìn kệ sách có hình vòm cong. Ngày nay, với nhiều công ty, chuyện ăn mặc của nhân viên là một vấn đề chuyên nghiệp.
Trong kỷ nguyên của mình, Watson biết không phải nhà tư bản nào cũng thực hiện những điều tốt đẹp đó. Nhận định của Michael Treacy phù hợp với phát Watson từng được ví như là ngài đại sứ không chính thức - Homestead là nơi đón khách nước ngoài của chính phủ.
Watson có dịp gặp nhà tâm lý học Michael Supa. Khi Tom Watson trở về nhà thì IBM đã là một biểu tượng của nước Mỹ. Hình như ông hơi cười và đó có thể là nụ cười hiếm hoi trong số các bức ảnh của ông.
Mỗi thời có một phương cách. Chính tính năng kinh động này đã đặt cho nó cái tên System/360-3600 trong một vòng tròn. Watson bị cuốn hút từ cô gái 29 tuổi này chỉ vì cô không uống rượu trong buổi tiệc của những người giàu có.
Watson đã biến mớ hỗn độn CTR nợ ngập đầu trở thành tập đoàn quan trọng của nước Mỹ với doanh thu gần 900 triệu đôla gần trở thành công ty có doanh thu 1 tỉ đôla. Xem Tom đã phản ứng ra sao khi còn thanh niên, đây là mô tả của Time trong loạt bài 100 người ảnh hưởng nhất trong thế kỷ XX (7. Tấm ảnh đi vào lịch sử khi người Mỹ dùng nó để làm một con tem.
Dù sao nghi vấn này cũng dẫn chúng ta trở lại thái độ của Watson với ngành máy tính vào buổi đầu. Ông cẩn thận định nghĩa con người ở đây là những cá nhân vui buồn sướng khổ chứ không phải là con người tập thể hay con người công cụ để kinh doanh. Ngày nay, tư tưởng tôn trọng khách hàng trở nên hiển nhiên đến nỗi người ta không còn nhớ ai đã nghĩ ra nó.
Cơ hội đó chính là đưa IBM đi sâu vào máy tính hiện đại, trong nhiều năm, trước khi từ giã những cái thẻ nhớ bằng cách đục lỗ. Đây là thời kỳ nước Mỹ thực hiện những kỷ lục phi thường trong nhiều lĩnh vực, tạo ra nguồn cảm hứng mạnh mẽ trongthanh niên Mỹ. Một ngày sau, đê vỡ và nước tràn vào như thác.