Gaigoiq12

Qua nhà phàn nàn gã nhà đối diện ồn ào thì bất ngờ bị cưỡng hiếp

  • #1
  • #2
  • #3
  • Sở dĩ những kẻ có tài nhưng không có thiện tâm cũng không thoát nổi bất hạnh là vì họ sớm muộn cũng bị quả báo, phản bội từ chính những kẻ thân thích, máu mủ nhất. Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra. Xem trang 16 cuốn NGOÁY MŨI tác giả Nguyễn Thế Hoàng Linh (nếu có)

    Bác thích gánh nặng của sự hy sinh này chứ? Không, tất nhiên là không rồi, có ai thích mệt đâu. Bác vòng sang phía trái tôi. Chắc bác chưa chữa cho thi sỹ bao giờ.

    Là khờ khạo, nông nổi; là chín chắn, thâm sâu. Con chó nhỏ (đã chết) của tôi từng làm thế mỗi lúc tôi tròng xích vào cổ nó, dắt nó, đúng hơn là nó kéo tôi đi, từ tầng bốn xuống. Nếu xót thương trước bà già này, quả tình xót thương, thì có sống được không nếu tôi thống kê cho bạn những bà già phải chui vào những bãi rác cực kỳ bẩn thỉu.

    Sự trùng hợp nhiều khi là tất yếu. Cả từ mẹ tôi thường thốt ra một thói quen khi hơi xúc động thế nào cũng bị đánh đồng với cái đờ mẹ. Ông anh bảo không khí mờ ảo nhỉ, như sương mù, khó thở hơn bên kia.

    Cho rằng bạn lông bông không kiến thức không có khả năng tự lập nên gò bạn vào con đường và sự lựa chọn của họ. Cái mặt, cái bộ dạng mình bình thản và nhơn nhơn quá. Tớ đoán chắc cũng đỡ tục tĩu hơn.

    Văn chương biểu đạt hiện thực tốt quá chăng? Có thể. Tôi cũng không định tả cảnh sở thú. Đặc biệt là những đêm phải nằm, không biết làm gì với sự đau.

    Mặc dù tình yêu thương có thể cứu rỗi tất cả nhưng tình yêu thương của thế giới này hiện đang quá ít ỏi. Rồi lại đây ngủ bên em. Cái đó không làm tôi khinh bỉ, cũng chả xấu hổ khi người trên đường ngoái lại nhìn.

    Thay vì bắt chước cá tính của một số người: Tôi viết chỉ để phục vụ tôi. Mà tôi nghĩ chính ông đang làm mất thời gian đấy. Vì thế, ông hãy nói chuyện với tôi như một đối tác làm ăn.

    Tôi nép sát vào vỉa hè và chẳng làm cản trở, vướng víu ai. Cái đuôi nó rơi xuống màn hình. Em thì bắt một con khác ở Hawaii và thả vào mảnh vườn sau nhà.

    Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào. Một lí do rất ngại nói ra vì sợ bị coi là đạo đức giả: Sợ hưởng nhiều hơn người khác. Mấy năm trước đã nghĩ có lẽ những cái không ra được khỏi đầu làm mình đau.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap