Văn hóa của tập đoàn hùng mạnh IBM là chiếc bóng đổ dài của Thomas Watson Sr. Hậu thế đã có những bình phẩm về Watson. Tâm niệm thị trường cũng không ra ngoài mục tiêu phục vụ nhu cầu khách hàng kinh doanh của Watson, thể hiện rõ nhất trong cách ông đặt tên
1917, người được Watson tuyển là James Bryce. Sau lưng bàn chủ tọa của ông là một cái đồng hồ to tướng. Nhiều học giả đã viết rằng, Watson đã xây dựng IBM với khẩu hiệu tư duy.
Năm công việc cần làm của anh là gì, McPherson? Watson chưa bao giờ biện minh cho công việc hủy diệt đối phương vào thời kỳ mà ông chẳng qua là kẻ học việc, đầy nhiệt huyết và dễ bị lợi dụng. Điều này trái ngược với tôn chỉ vì công việc của khách hàng mà Watson xây dựng.
Người ta đã hỏi ông có sa thải người này không. Nhưng Watson đành chia tay người vợ trẻ và bé Tom để lên New York tìm cơ hội. Cuốn sách, có thể, sẽ không thích hợp cho ai chờ đợi những vận may rơi xuống đời mình hay tìm kiếm những mưu mẹo kinh doanh.
Thoạt đầu, các kỹ sư và các nhà khoa học của IBM đã viết những chương trình máy tính dưới dạng tự nhiên, kiểu như C=A/B, một chuỗi các ký tự số gọi là machine language(*) ngôn ngữ nhị phân. Trong khi các châu lục chìm trong chiến tranh, châu Âu giàu có suy kiệt vì là trung tâm cuộc chiến, nước Nga rộng lớn dốc hết tài sản và con người vào cuộc vệ quốc vĩ đại, châu Á bị chia năm xẻ bảy thì nước Mỹ được hai đại dương bao bọc. Thoạt đầu, người ta dễ
Một bài báo của Fortune đã phê phán việc cấm uống rượu và hút thuốc của Watson là vi phạm quyền tự do cá nhân của nhân viên. Vào thời đại của Tom, con trai kế nghiệp của Watson, các quy củ bề ngoài trong đó có trang phục đã được nới lỏng để IBM trở nên năng động hơn. Một cuộc họp các giám đốc vào mùa thu năm 1913, Watson ngạc nhiên vì thấy Grand, một người mới vào và luôn bên cạnh Patterson trong trận lụt, được mời phát biểu trước ông.
Thăng trầm là chuyện thường thấy trong thương trường. Tom sẽ tiếp tục giấc mơ dang dở của Watson. Đó là tác giả Lord Bowden có nhắc đến câu nói của giáo sư toán học Douglas Hartree của nước Anh, trên American Scientist số
một nguyên lý vĩnh viễn không bao giờ hết nợ mà chỉ có nợ nhiều hơn. Đó là một chủ nhật mùa thu năm 1944, Watsonvà phu nhân Jeannette đáp tàu đi Boston đểchuẩn bị công bố chiếc máy kỳ diệu. Nhưng thực chất, không hề có nghề kiếm tiền, bởi nghề nào thì cũng kiếm tiền cả.
Nhưng nếu tin vào suy luận này thì thật khó giải thích việc Watson quyết định để cho Tom phụ trách bộ phận điện tử và làm ra máy vi tính. Đó là quyết định quan trọng nhất tôi có được trong sự nghiệp của mình, là đảo ngược chiều hướng chia nhỏ và giữ cho IBM là một thể thống nhất, Gerstner nói với J. Người ta nghi ngờ vị chủ tịch của RJR Nabisco làm sao có thể nhảy từ một nơi kinh doanh thực phẩm và thuốc lá sang kinh doanh công nghệ cao.
Chúng tôi biết bạn đang muốn nhấn mạnh rằng Tom Watson mới là một trong một trăm người gây ảnh hưởng lên nhân loại trong thế kỷ XX (Time), vì đã có công đưa IBM và con người vào kỷ nguyên máy tính. Thì nay, ông nhắc lại điều đó một cách chính xác như thể quan niệm đó luôn thường trực trong ông: Lý thuyết của Thomas Watson Sr.