Ông bố tức điên lên, xin lỗi thầy giáo và gầm lên cho hả giận bởi vì ông không bao giờ đánh con cái của mình. 1953, Watson bước qua cửa tòa nhà IBM đường bệ như mọi khi, dù rằng giờ đây ông đã ở vào tuổi 79. Hoài bão đó còn đẩy ông đến những quyết định đầy phiêu lưu tiếp theo.
Khi Watson vẽ ra tầm nhìn một công ty vinh quang thì mọi người xì xào bởi vì CTR có giá trị khoảng 3 triệu đôla nhưng đang lỗ 6 triệu đôla. Cả cuộc đời sôi động, đau buồn, vinh quang, thành công, thất bại, vui sướng, đau buồn, khoác lác, khiêm tốn. Watson chỉ nhấn mạnh rằng, hãy tạo ra một tổ chức vinh quang.
Watson muốn tạo ra một loại thiên đường nào đó của công nhân. Thời kỳ đó, một chiếc ô- tô muốn khởi động được thì cần phải quay bánh trớn ở trước xe. Một cuộc họp các giám đốc vào mùa thu năm 1913, Watson ngạc nhiên vì thấy Grand, một người mới vào và luôn bên cạnh Patterson trong trận lụt, được mời phát biểu trước ông.
Nhưng nếu tin vào suy luận này thì thật khó giải thích việc Watson quyết định để cho Tom phụ trách bộ phận điện tử và làm ra máy vi tính. Trong tự truyện của mình, Tom đã mô tả mười năm làm việc với cha là quãng thời gian dày đặc những cuộc xung đột. chúng ta phải có 500 cái.
Watson ở đâu trong câu chuyện này? Ông có thể đã ở ngay bên trong khí chất mạo hiểm của con trai. Bài học thứ hai: Làm chủ không dễ và cần phải biết đứng dậy đi tiếp khi thất bại. Dường như có tiếng vọng của Watson ngày xưa: Đừng bàn nhiều về máy móc, hãy bàn nhiều về công việc của khách hàng.
Tom vĩ đại, Gerstner tài Chi tiết năm 1930 là chi tiết rất quan trọng, vì đó là thời điểm xảy ra vụ sụp đổ thị trường chứng khoán lớn nhất lịch sử nước Mỹ. Một công ty mà đánh mất khí chất tiên phong của mình và ngủ quên trong chiến thắng trước đó, thì tiến triển là chuyện không thể.
IBM đã không nổi tiếng về các phátminh công nghệ, thậm chí đã không giới thiệu máy vi tính như Time nhận định vào năm 1982. 1998 nhận định: Rõ ràng trong thập niên 60, IBM ngự trị ngôi vị dẫn đầu, Tom Watson đã thực hiện một trong những canh bạc lớn nhất trong lịch sử của công ty. giao du với mọi người và tại đây ông đã chuyện phiếm với người quản lý bán hàng của NCR là John Range.
Hai vạn nhân viên của Watson và mọi người bắt đầu hiểu rõ chữ Think mà ông luôn giương cao, có mặt khắp nơi trong công sở của IBM. Có thể thấy những thành tựu lớn nhất của Tho- mas Watson là cống hiến những nguyên tắc vàng trong quản trị, triết lý kinh doanh. Ai cũng đoán ra kết quả: cửa tiệm suốt ngày người ra kẻ vào, bà thì bán hàng luôn tay và cười nói luôn miệng.
Bất cứ nghiên cứu nào, dù phản bác Watson chẳng hạn như sự kiện chậm trễ trả huân chương cho Hitle cũng đều công nhận rằng, thành công lớn nhất của Watson là xây dựng được lòng trung thành của nhân viên. Quan điểm của ông với tấm huân chương ngớ ngẩn giờ đây đã rõ. ở Dayton để tránh sử dụng các nhà máy đang vận hành.
Ông rời khỏi chỗ dựa lưng và chồm người về phía trước, đôi mắt nhìn thẳng vào ống kính mạnh mẽ nhưng lời nói đứt quãng với những lần hắng giọng. Vào thời điểm cuốn sách này được viết (2006), chúng ta thử nghe các thành viên IBM nói về giá trị chia sẻ của tập đoàn này, để xem bóng dáng Watson ở đâu trong ngày hôm nay. Đó là: con người thì quan trọng hơn việc kiếm tiền, nhân viên cần giữ sức khỏe và tránh xa rượu cùng thuốc lá, nhân viên thì cần được ông chủ đối xử công bằng cùng nghiêm khắc, những người làm nghề bán hàng thì cần ăn mặc nghiêm chỉnh và tôn trọng khách hàng, công nghệ thì sinh ra khuynh hướng kinh doanh và là cách để dẫn đầu, dư luận và sự nổi tiếng cần được kiểm soát.