Sau này, Frankl viết rằng: giữa sự tàn bạo và đau đớn, điều làm cho ông bực bội và thất vọng nhất là nhìn thấy những người bạn tù cho rằng mình chẳng còn lý do và cơ hội nào để được tồn tại nữa, và rồi họ nhụt dần ý chí và chấp nhận từ bỏ cuộc sống như một sinh vật sắp vào lò sát sinh. Tôi bị cuốn hút bởi sự mô tả tính cách khác nhau của những con người làm việc xung quanh tổng thống trong Nhà Trắng. Trong quyển tự truyện của mình, Franklin kể rằng ông đã rất khó khăn trong việc chiến thắng được khuynh hướng tự nhiên trong ông là hay xét nét và phê bình người khác.
Ivan Boesky, một nhà tài phiệt nổi tiếng đã nói hơi quá rằng Tham lam đôi khi cũng tốt và chỉ vài tháng sau, ông bị truy tố. Nhưng điều khiến tôi cảm thấy buồn chính là tôi không tìm thấy lời khen ngợi nào để cân bằng với những lời phê bình của anh. Khi tôi còn dạy môn tâm lý học, khi đến phần nói về tính kỉ luật, tôi lấy việc tiết kiệm tiền làm ví dụ minh họa.
Một cách tổng quát, người có thái độ tích cực luôn mong đợi những điều tốt, còn kẻ có thái độ tiêu cực chỉ hướng đến những điều bi quan mà thôi. Tạo động cơ, thiết lập mục tiêu, và làm việc chăm chỉ sẽ đưa bạn tiến xa. Nhưng Cousins vẫn quyết định tự chữa bệnh cho mình.
Cảm đảm là dám nói vângvới cuộc sống cho dù nó khắc nghiệt đến mức nào. Vậy chúng ta cứ mãi ngồi đó mà ca thán về những điều trái ý nghịch lòng, mãi ước mơ cuộc sống sẽ diễn ra như ý nguyện, hay chấp nhận cuộc sống như bản chất của nó và hiểu rằng hạnh phúc là do chính chúng ta tạo nên? Bệnh nhân ấy chính là Norman Cousins, một cộng tác viên kì cựu của tờ Saturday Review.
Tôi luôn tin rằng một thái độ chưa đúng, một thói quen xấu luôn có thể thay đổi được. Nó thách thức chúng ta đào sâu hơn nguồn lực nội tại khi gặp phải thất bại. Gác máy xuống, tôi có cảm giác rằng có lẽ cô ta cũng phải bật cười vì cuộc đối thoại này.
Mọi lời nói của tôi lúc này đều không có ý nghĩa gì. Thay vì để khó khăn đánh bại, chúng ta hãy đón nhận chúng như một cơ hội để rèn luyện bản lĩnh của chính mình. Và cho đến tận thời nay, một trong những tạp chí phổ thông nhất, Readers Digest, luôn có mục thường kỳ dành cho tất cả mọi lứa tuổi, đó là Tiếng cười, liều thuốc hữu hiệu nhất.
Ông đã nỗ lực hết sức để tự hoàn thiện mình, luôn nhắc nhở mình là phải nhìn vào những khía cạnh tích cực của người khác và một mực nói về những ưu điểm mà tôi biết về mọi người. Mỗi khi mở miệng là chúng ta nói đến điều gì đó về chính mình, nhưng ta không luôn nhận ra điều ấy. Cách chúng ta cư xử với người khác như một tấm gương soi rọi chính ta.
• Chú trọng phẩm chất đạo đức cá nhân. Tuy nhiên, có một cách tương đối đơn giản để thay đồi tiến trình cuộc sống, bất kể tuổi tác hay hoàn cảnh, đó chính là đặt ra cho mình những mục tiêu cụ thể rõ ràng. Sự khác nhau trong việc sử dụng thời gian của người thành công và người thất bại
Có một câu thành ngữ Thụy Điển nói rằng Chúng ta bị già đi quá nhanh, trong khi sự trải nghiệm lại đến với chúng ta quá chậm. Tôi gợi ý cô nên đặt mục tiêu cho mình cao hơn một chút nữa. Những phương tiện truyền thông trong các chương trình quảng cáo cố gắng áp đặt suy nghĩ của chúng ta.
Chúng xuất phát từ những nhu cầu sâu xa bên trong. Dĩ nhiên là trừ khi luôn có ai đó bên bạn và cổ vũ: Cố lên, cố lên! Chiến thắng! Phải chiến thắng! Chiến thắng!. Người thành đạt trong cuộc sống thường luôn là những người thể hiện sự tôn trọng với những người xung quanh, với những quy định xã hội.