Biết rõ lúc nào cần nhấn mạnh. Phải hết sức tập trung khi phát biểu, tránh tối đa việc nói lạc đề. Thẳng thắn và cởi mở.
Tôi đã nói mặt trái của vấn đề, những điều ngoài dự đoán. Trong buổi tối hôm ấy, một người khách đột nhiên hỏi tôi rằng: Giả sử anh đang đi dưới sân đài truyền hình NBC thì có ai đó nắm lấy anh đặt anh ngồi xuống một cái ghế trong phòng quay, nhét vào tay anh một mớ bản tin và nói: Brokaw bệnh rồi. Tôi luôn muốn chương trình trò chuyện mỗi tối trên đài CNN của tôi phải là những cuộc trò chuyện tự nhiên và thoải mái nhất.
Họ trả lời các câu hỏi một cách hết sức mơ hồ, dường như chẳng đề cập đến một ý tưởng nào cụ thể. Rất nhiều người hỏi tôi rằng: Thế phong cách riêng của Larry King là gì?. Chúng ta vừa mới nghe ông Frank Sullivan nói về chủ trương chống phạm pháp, và theo học thuyết công bằng, hôm nay tôi đứng đây để nói thay cho sự phạm pháp.
Thậm chí trong những vấn đề thuộc lĩnh vực tinh thông của mình, Kissinger vẫn hỏi người đối diện: Bạn nghĩ gì về vấn đề này? Đây là sợi dây kết nối giữa cô và mọi người. Thỉnh thoảng chúng ta lỡ nói đến nửa câu và chợt hoảng vì không biết phải kết thúc câu đó như thế nào.
Bạn chỉ có thể tự tin ở chính mình và tạo được lòng tin nơi người khác khi bạn chân thật. Remember? (Em có nhớ cái đêm hôm ấy? Đêm mà em nói Em yêu anh. Điều này có tác dụng đáng ngạc nhiên.
Cám ơn những nhà thiết kế có óc sáng tạo thật độc đáo này! Không ai gọi Harry Truman là một nhà hùng biện vĩ đại cả. Và khi có ai đó nghỉ bệnh hay được nghỉ phép thì ngay lập tức, tôi liền tình nguyện xin gánh vác luôn phần việc của họ.
Nhưng nghĩ kỹ thì thấy chuyện này có lý. Những nhà doanh nghiệp thực thụ không bao giờ làm như vậy, họ biết quý từng giây từng phút. Làm MC trong dịp lễ ngoài trời kỷ niệm ngày Quốc Khánh 4/7 ở Miami là một sự kiện đáng nhớ khác.
Tỏ ra một chút khẩn cấp và chẳng có ai nỡ giữ bạn lại đâu! Khi quay lại, bạn có thể bắt đầu một câu chuyện khác với một người nào đó. Boom-Boom rất hài lòng, ông ta chờ tôi ở xe và nhìn tôi với đôi mắt nhấp nháy: Chào chàng trai! Anh tuyệt lắm! Tôi thấy mọi chuyện đều do tàu ngầm Đức gây ra cả.
Thật ra nói trước công chúng rất thú vị, vì ta hoàn toàn được làm chủ câu chuyện. Chúng tôi đang ở xưởng in để in thiệp mời cho buổi họp mặt. Anh hãy thế chỗ anh ấy!.
Thấm thía những kinh nghiệm, vốn sống của họ, ta sẽ thấy yêu quý chính cuộc sống của mình. Bối rối hay lo sợ chẳng giúp bạn giải quyết được gì. Im lặng như tờ! ngay lập tức tôi ù té chạy ra xe hơi, phải rời khỏi đây càng nhanh càng tốt.