Nháy: Chiều đi đá bóng. Ông cụ rất phấn chấn. Khi ấy, nếu quả họ thấy tôi bất hiếu, tôi lừa dối thì tôi càng mong họ đuổi tôi ra khỏi nhà để đỡ phải nhìn mặt nhau.
Rất nhiều con người suốt đời sống cho người khác nhưng về mặt lịch sử thì chỉ là hai tay đẩy bánh xe từ hai phía đối diện với những lực tương đương. Ban đầu giận bố mẹ làm tôi nhục. Định dừng viết thì lại có chuyện.
Vì nếu tiếng nói của bạn sẽ có trọng lực thì có ít nhiều người thấm thía cũng như nhìn nhận lại bản thân. Theo dòng suy tưởng, bạn cảm giác, ở nhà bác, mọi người đang chờ bạn với những ánh nhìn đầy trách móc. Hơi buồn là bộ mặt làm đỏm nơi dưới phố về đêm chỉ lòe loẹt có ngần ấy son phấn.
Rồi, Việt Nam mặc áo đỏ thế nào cũng thắng. Không thông minh thì phải cúi đầu xuống. Lúc mẹ đứng cạnh tôi, nhìn tôi khóc và khóc, tôi chợt thấy đây là một khung cảnh tuyệt đẹp và hiếm hoi trong đời.
Có một cái gì đó cản trở họ, chúng ta. Hoặc đơn thuần là sự hiểu lệch lạc được lan truyền… Ngắm cho tới khi ông phải mỉm cười.
Thậm chí, bây giờ mình cứ mặc kệ nó ở đấy. Sau niềm vui chung, họ dễ lại lừa dối và khinh thị lẫn nhau. Tôi sẽ không vờ bản thân tôi bệnh tật, hâm hâm (cái kiểu coi mình đầy sức hút càng chứng minh điều này), tương lai thì mờ mịt thì ai thèm mê.
Căn nhà chắc sẽ trầm đi. Có thể họ ngấm ngầm bắt tay nhau để xoay thế giới theo quỹ đạo họ muốn. Đối diện với bà già và cái thùng rác là những bồn hoa cỏ tươi tắn, nõn nà.
Nhưng thực tế đã biến tôi thành một con chim nao núng trước cành cây cong. Thế thì là thiên tài thế nào được. Lâu lâu, nhà đạo đức thấy đời sống đạo đức cực khổ lại cứng nhắc lắm nên muốn sớm vứt bỏ hết để ra đi, đâm ra ngấm ngầm mê hiện sinh.
Cái kiểu luôn muốn giải quyết được sự việc trước khi nó xảy ra. Rồi ông lại bảo: Thôi. Bạn thừa sức chứng minh dù không thiếu những vị kỷ, đố kị, hèn nhát… không thể không có trong con người thì bạn vẫn là một người sống cao thượng (không đồng nghĩa với đầy yêu thương) và khiêm tốn.
Tôi biết cảm giác này làm cho câu chữ hoài nghi hơn. Cho từng tờ vào lửa. Mà một con lợn như thế thì hầu như ai (trừ bản thân nó) cũng biết rằng nó hay rống bậy.