Mọi nỗ lực nhồi nhét chỉ đem lại bi kịch. Khoảng cách giữa các thế hệ trước tiên là do người đi trước tạo ra. Tất nhiên, sau khi ông cụ chết, ông có thể tái xuất giang hồ nếu muốn.
Nó còn ngộ nhận là nó có đầy tài nữa. Từ ấy, tôi không bao giờ muốn có lại cảm giác sững sờ và buồn nôn đó). Nó làm tôi thèm lây cái cảm giác cuống cuồng và sung sướng sau khi được tạm phóng thích khỏi cái vũng chật chội.
Nói thế có ngạo quá không? Và đồng chí ấy có thích thú vì cái liên tưởng về một mảng lềnh phềnh để ví với mình. Chiều nay, chị út và cô bạn rủ vào chợ ăn bánh rán với cả chè. Chỉ là ta đang viết.
Vì tí nữa, bác tôi cũng đến xin xe cho tôi về mà thôi. Rồi từ ngày vợ ốm, nhà văn phải dùng hết số tiền dự định cho cuộc đổi đời. Ở đây, bạn tự nhủ, bạn nằm một mình và than vãn chẳng để làm gì.
Bạn mà không bệnh và không dở dang việc, chắc bạn cũng tội gì mà không vui. Bạn dậy tìm cái đồng hồ, không ra. Vì những chủ thể đó va đập với đời sống lịch sử nhiều nhất.
Mệt và không thích thú. Họ bảo: Cháu nói thế là nói xằng. Tôi đã viết cái truyện Mất và tôi cũng tính hoài đến những chuyện như thế này, chẳng bất ngờ nếu xảy ra.
Lại có kẻ ngồi nghiêng nghiêng đầu, tay chống cằm quan sát bà già. Bạn thích bác trai và sự hoà hợp của hai người ở những thời điểm như thế. Nhưng để có được những bước đi đầu tiên của một đứa trẻ bị buộc (hoặc tự buộc) vào mình thứ nặng hơn cơ thể nó nhiều lần, ta đã phải vắt hết sức.
Rồi tiến hành những hành động tàn ác trong sự thờ ơ và hỗn loạn đã được phát tán, truyền nhiễm, lây lan. Chúng lã chã nhảy dù xuống sách. Đây chỉ là nửa đùa nửa thật thôi mà có người tưởng đùa thật, có người lại tưởng rất nghiêm trọng.
Tắm vù cái rồi đèo thằng em vào bác. Nhưng sau đó thì lại là những cơn đau kéo dài do cơ bắp không kham nổi. Như thế sẽ khổ nhưng sẽ giữ được tử tế.
Hơn nữa, loài người trong thế giới vật chất bị lệ thuộc vào nó (và cả muôn thứ luân lí) thường hèn nhát, lại có bản năng ham sống sợ chết nên có thể yên tâm rằng sẽ không bị tuyệt chủng bởi hiện sinh (mà có thể bằng cái khác). Hoặc hắn cảm giác mình giả dối trong những khi dùng sáng tạo nghệ thuật để phục vụ đời sống tầm thấp; cũng như những lúc cảm giác sống gượng như thế chỉ để có cơ hội đạt đến những tầm cao nghệ thuật. Tích trữ một khả năng kiến giải, phân tích tàm tạm để mổ xẻ vấn đề.