Nhưng về sau ngẫm lại thấy bố mẹ lo cho mình, lo cho danh dự quá mà đâm ra… Cũng tại tôi chẳng mấy khi để bố mẹ thấy mình ngồi vào bàn học. Gặp ở rất nhiều nơi. Con gái cả sắp lấy chồng, con gái út mổ ruột thừa còn nằm viện, chuẩn bị hàng bán ngày 20-11… Lại còn thằng cháu ngỗ ngược quỉ quái đội lốt trẻ em mắc những bệnh vô phương cứu chữa vì có phải bệnh đâu.
Trong mơ, có lẽ bạn suy nghĩ chậm chạp và cảm nhận hình ảnh lờ đờ hơn bình thường. Tất cả mãi mãi là tất cả. Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường.
Bây giờ ít thấy người ngủ dưới mái hiên. Đủ năng lực không? Và dám không? Nếu định sửa chữa, khuyên răn cho bức tranh phản ánh chính nó. Ta đâu ham hố thắng thua.
Giá mà em đến, dịu dàng bắt tôi bỏ bút. Thử tiếp đến máy chạy, máy leo núi. Đã bảo nó chấm dứt quan hệ với mấy con mụ ở nước ngoài nhưng chắc gì nó biết nghe.
Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang. Ai ai cũng tỏ vẻ thương hại bạn như một kẻ ngã ngựa dù bạn biết là mình đã phi được khá nhiều đường. Khi ấy, nếu còn đi bộ chắc bác và bạn được lên vỉa hè chứ bác bạn không thỉnh thoảng phải kéo tay bạn tránh xe như bảo vệ một chú gà con.
Ông bảo: Em nói tiếp đi. Nêu ra những điều họ đã làm được nhưng không quên chỉ ra cái họ đã sai lầm. Quần áo độ này mặc rộng ra.
Sự trùng hợp nhiều khi là tất yếu. Có những việc để cứu rỗi thời đại này thì đòi hỏi trong hàng ngũ người tài phải xuất hiện nhiều thiên tài, và trong hàng ngũ thiên tài phải xuất hiện siêu thiên tài. Cái bướu ở lưng lồi lên.
Đòi hỏi một sự hy sinh và đùm bọc lẫn nhau ngay lập tức trong cả một cộng đồng con người lây nhiễm sự vị kỷ, sức ì và thiếu niềm tin mãn tính là một điều viển vông. Tỉnh giấc vào chừng 1 giờ. Cái đuôi nó rơi xuống màn hình.
Bạn muốn một sự thanh minh lớn hơn. Đoán rằng nó bên dưới tầng một vì nghe có vẻ xa xôi. Thế thì nổ bố đầu còn gì.
Bác mà hút một điếu thì cháu bỏ học một buổi. Cũng như chống lại nguy cơ bị tuyệt chủng. Bây giờ thì buôn bán nhiều, lo nhiều hơn, xã hội thực dụng hơn nên hơi khác.