Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn. Nhờ phân công công việc, James có nhiều thời gian rỗi rãi hơn. Đó quả là một câu nói hay.
Khi nhìn thấy nụ cười bắt đầu nở trên môi James, Jones nói: Chính tôi mới là người đã đẩy chúng ta vào những khó khăn này kia mà? Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối.
- Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. - Tôi nghĩ mình đã hiểu, nên sẽ không làm phiền ông nữa. Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James.
- Chẳng có lý do gì mà cậu phải làm lại từ đầu cả. Jack tóm lược sơ qua cho James nghe về dự án rồi đưa cho anh một chồng hồ sơ và giấy tờ. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.
James hiểu những công việc còn lại mà anh sắp sửa giao cho các nhân viên của mình sẽ khó khăn hơn trước. Đôi lúc anh bị đau cổ hay thấy đầu mình đau buốt, và anh bắt đầu cảm thấy dường như không thể đảm đương nổi công việc hiện tại. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.
Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp.
Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa. Cuối cùng, anh viết thêm vào bên dưới những dòng đã có: Giờ thì tớ phải tốn thêm hai tuần nữa để làm lại mọi chuyện.
Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. Jones bước tới chiếc tủ lạnh nhỏ nơi góc phòng và mang ra cho James một chai La Vie ướp lạnh: Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế.
- Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. Anh dành nhiều thời gian hơn cho từng nhân viên để đảm bảo họ hoàn toàn hiểu rõ công việc được giao. James cảm thấy rất vui.
Và khi nhân viên đạt được thành công trong công việc, cậu mới có cơ hội nhận ra những nỗ lực của họ, khuyến khích họ phát huy năng lực của mình. Đôi khi nhớ lại, anh mong mình không bao giờ phải trở lại quãng thời gian trước đây. Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại.